Edit: mai nguyenBeta: Nora“Hẳn là như vậy.” Liên Mạn Nhi ngẫm nghĩ rồi gật đầu nói. “Bà mà sợ Đóa Nhi?” Trương thị hoài nghi nói: “Người ngoài thì khó mà nói, nhưng ở trong cái nhà này, bà còn sợngười nào a, mẹ thấy ai bà cũng không sợ.” Từ trước đến giờ, trước mặt mọi ngườitrong nhà, nhất là trước mặt đám con dâu, Chu thị vô cùng cường ngạnh bá đạo. Hơn nữa, Chu thị phô trương khí thế vô cùng lớn, mấy đứa con dâucủa Liên gia như Trương thị và Triệu thị e ngại Chu thị nhất. Cho nên, ở trong mắt Trương thị cùng Triệu thị, trên cái thế giới này, quả thựckhông có người Chu thị e ngại, huống chi đối phương lại là Liên Đóa Nhi. Liên Mạn Nhi liền cười nói với Trươngthị: “Mẹ, mẹ nói vậy cũng đúng. Bà nội không sợ người biết phân rõ phảitrái, không sợ người thiện tâm, không sợ người ta tôn bà thành trưởngbối. Đối với những người không nói đạo lý, tâm bất thiện, trở mặt liềnkhông nhận bà, mẹ nói bà có sợ không?” “Ừ.” Trương thị hiểu được. Kỳ thật nói trắng ra, Chu thị người nàychỉ biết lấn thiện sợ ác. Mà tình huống của Liên Đóa Nhi rất đặc thù,không thể dựa theo lẽ thường suy xét. Nói đến Liên Đóa Nhi, Chu thị thườngxuyên mắng người ta là tâm sói, lòng dạ độc ác…, nhưng đối với phẩmhạnh của Liên Đóa Nhi ngược lại bị bà đánh giá rất khách quan. Lòng dạLiên Đóa Nhi ác độc, tay làm việc phi pháp, lại không thông minh, trongtay từng dính qua mạng người, hơn nữa còn có một người mẹ bị chết thảm.Tương lai Liên Đóa Nhi cơ hồ đã được xác định, danh tiếng không còn gìđể mà băn khoăn. Chu thị lấn thiện sợ ác, hơn nữa bà cócảm giác rất nhạy cảm, phán đoán được người nào có thiện ý, người nào ác ý. Cho nên, đương nhiên Chu thị phải sợ Liên Đóa Nhi, không muốn đắctội Liên Đóa Nhi nhiều hơn nữa. Liên lão gia tử đối với Liên Đóa Nhicũng lựa chọn thái độ lẩn tránh. Trong lòng hai ông bà chưa chắc đãkhông muốn sớm gả Liên Đóa Nhi ra ngoài, nhưng Chu thị không có năng lực như vậy, còn Liên lão gia tử mặc dù có năng lực, nhưng tính cách ônglẩn tránh thế kia, cho nên cũng rất dè dặt mà không muốn chủ động xử líchuyện này. Bây giờ Liên Thủ Nhân ở nhà cũ tươngđương giống như người tàng hình. Cơ hồ không phát biểu ý kiến ở trướcmặt người khác. Đối với Liên Đóa Nhi, thái độ của ông ta luôn biểu thịsao cũng được. Mà Liên Kế Tổ cùng Tưởng thị, với tư cách anh trai và chị dâu tựa hồ cũng không tiện chủ động thu xếp chuyện này. Mà đám người Liên Thủ Nghĩa, trong chuyện Liên Đóa Nhi cũng đi theo hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến. Tạo thành tình cảnh đặc thù của Liên Đóa Nhi như ngày hôm nay, mọi người nhà cũ không chào đón nàng, nhưng lạikhông thể đắc tội nàng, chỉ có thể tận lực không chú ý đến nàng, mongđợi ai đó có thể chuyển vị “Thần”, hoặc là nói chuyển mầm tai họa nàyđi. Nhưng họ lại không muốn tự mình động thủ, hoặc là không có năng lực động thủ. Là Liên Đóa Nhi cắt hư đồ thêm trang cho Liên Chi Nhi thì sao, dù sao nàng ta cũng đã là heo chết không sợ nước sôi rồi. Liên Mạn Nhi nghĩ: mấy người nhà cũ kia đang ngóng trông một nhà các nàng sớm giải quyết sự tình của Liên Đóa Nhi đây mà. “Tâm tư này của Liên Đóa Nhi quá khônglương thiện rồi!” Trương thị thở dài nói: “Lão thái thái thật đúng là,chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh.” Liên Mạn Nhi cười: “Mẹ, mẹ mới biết chuyện này à.” “Nhất định bà muốn xơi tái chúng ta đâymà!” Trương thị buồn bã nói: “Lòng hảo tâm của chúng ta xem như bị chochó ăn rồi. Thấy chúng ta kính bà, bà liền nhận định mẹ và cha các conkhông dám hạ ngoan tâm với lão nhân bà.” Liên Mạn Nhi nói: “Mẹ nói không sai.” Biết ẩn tình đằng sau đồ thêm trang củanhà cũ, Liên Mạn Nhi lại tiến thêm một bước xác định phán đoán của mình. Lúc này, Liên Chi Nhi muốn phong quang xuất giá, cho dù trong lòng Chuthị không thoải mái, nhưng bà cũng không phải không hoàn toàn cân nhắctình huống trước mắt. Cho nên, không phải ngay từ đầu bà đã muốn gâyngột ngạt. Nhưng chuyện rắc rối lần này của LiênĐóa Nhi, Chu thị cũng không muốn nghiêm túc coi trọng, cũng không muốnhao tốn khí lực mua đồ thêm trang bổ sung cho Liên Chi Nhi, vì vậy, liền cầm đồ có sẵn trong tay tới góp cho đủ số. Mà những vật mang đến góp cho đủ số nàycòn có thể làm cho Trương thị và Liên Chi Nhi không được thoải mái, hiển nhiên Chu thị càng thêm vui mừng khi thấy chuyện thành ra như vậy. Màsau khi xong chuyện, cho dù có người tới truy cứu, bà cũng có đầy đủ lýdo đùn đẩy. Nói cho cùng, bà vẫn không coi một nhà Liên Mạn Nhi vào đâu, hơn nữa trong lòng còn có oán khí. Nhưng mà, đối với chuyện lần này, một nhà Liên Mạn Nhi cũng không cảm thấy bất ngờ. “Cả đời Chi Nhi chỉ có một đại sự nàythôi, ngày đó chúng ta đến nhà cũ, lời gì cần nói cũng đã nói cả rồi.Lão thái thái bên kia coi như cả đời cũng không thay đổi được. Sao màlão gia tử cũng không chú tâm, haiz… không muốn nói nữa. Đối với bọn họmẹ đã sớm chết tâm rồi, đã như vậy, còn có thể nảy sinh trò gian trá mới mẻ nào nữa chứ.” Trương thị tự nhủ. “Mẹ không làm người xấu, sao lại trêu phải người này chứ.” Cuối cùng, Trương thị lại nói. “Mẹ, chúng ta đừng để trong lòng là được.” Liên Chi Nhi an ủi Trương thị: “Dù sao con cũng sớm quen rồi.” “Ừ” Trương thị nhẹ gật đầu, bà đưa thayvuốt vuốt tóc Liên Chi Nhi: “Chi Nhi à, sau này con gả đến Ngô gia,chuyện nhà cũ bên kia càng không ảnh hưởng tới con rồi. Con và Gia Hưngcũng không cần tới nhà cũ thăm hỏi, cách bọn họ càng xa càng tốt, biếtkhông.” Không mong đợi sẽ không thất vọng. Dùhơi bực bội vì mấy thứ thêm trang của nhà cũ đưa tới, nhưng chút chuyệnnhỏ này rất nhanh được xua tan bởi bầu không khí vui mừng náo nhiệt. Nhị Lang và La Tiểu Yến cũng ôm Nhị Nữu Nữu tới thêm trang cho Liên Chi Nhi. Vừa vào nhà, La Tiểu Yến đang ôm Nhị Nữu Nữu đã muốn quỳ xuống khấu đầu cho Trương thị. “Không lễ không tết, mau đứng dậy đi,chúng ta không hứng thú loại lễ tiết này.” Trương thị vội sai người đỡLa Tiểu Yến đứng dậy, sau đó nghiêm mặt nói: “Cháu đứa nhỏ này, khôngphải thẩm đã nói với cháu rồi à. Thẩm nói lại lần nữa, sau này còn làmnhư vậy, thẩm sẽ không cho cháu vào cửa.” “Không có lần sau, không có lần sau đâu ạ.” La Tiểu Yến thấy Trương thị rất nghiêm túc thì vội vàng cười nói. Trương thị lại kéo La Tiểu Yến đến ngồitrên kháng, rồi đón lấy Nhị Nữu Nữu đến quan sát con bé một lượt. NhịLang cùng La tiểu Yến từ La gia thôn tới, ngài trời rất lạnh, Nhị NữuNữu được khoác áo bông dày, bên ngoài còn bao thêm một lớp chăn mỏng.Trong nhà ấm áp, Trương thị liền đặt Nhị Nữu Nữu lên kháng, cởi bỏ chăn, bế Nhị Nữu Nữu lên. Được La Tiểu Yến cho bú sữa đầy đủ, nửanăm qua Nhị Nữu Nữu rắn chắc hơn một chút, trong trong ngoài ngoài đềuđược La Tiểu Yến chăm sóc vô cùng sạch sẽ, gọn gàng. “Dáng điệu nhỏ nhắn rất xinh xắn a.” Lý thị, Trương Vương thị cũng đang ngồi trên kháng, mọi người ai cũng đến ôm Nhị Nữu Nữu. Mặt Nhị Nữu Nữu phúng phính, da trắngnõn, ngũ quan đều tập hợp đầy đủ những ưu điểm của Nhị Lang và Triệu TúNga, hiển nhiên sau này lớn lên sẽ là một cô nương trắng trẻo, thanh tú. “Hai ngày trước chúng cháu đã muốn đến,nhưng trong xưởng của Nhị Lang bề bộn nhiều việc, hôm nay mới giành được chút thời gian rảnh đến đây ạ.” La Tiểu Yến vừa uống chén trà nóng, vừa đặt bao tư trang lên kháng, định bụng thêm trang cho Liên Chi Nhi. Đồ Nhị Lang cùng La Tiểu Yến chuẩn bị để thêm trang cho Liên Chi Nhi là hai xấp vải đỏ thẫm, một đôi vòng taybạc Hỉ Thượng Mi Sao, hai cặp vớ và một đôi bao gối. Xấp vải là loại miên lăng cực tốt muađược ở hiệu vải trên trấn. Vòng tay bạc cũng là loại mới làm, trọnglượng không nhẹ, phẩm chất cũng không tệ lắm. Vớ cùng bao gối đều làchất liệu miên lăng tốt, phía trên thêu hoa văn đơn giản. Đường may tinh mịn đều đặn, kỹ thuật thêu có vẻ hơi thô ráp. Con gái nhà nông nhất định phải học mayvá, mà thêu hoa, cũng không phải mỗi một cô nương đều có cơ hội và điềukiện học được. Mà muốn học cho đường nét tinh xảo thì càng không mấy dễdàng. Nhà Liên Mạn Nhi có mở cửa hàng báchhóa, nàng thường hay gánh vác trách nhiệm tính toán sổ sách, vì vậy, chỉ cần liếc sơ qua, đối với phần đồ thêm trang này cần phải chi tiêu baonhiêu cũng đã đo lường được một cách đại khái. La Tiểu Yến đưa đồ tới thêm trang, phầnlớn đều dùng tiền đặt mua, có lẽ hơn hai xâu tiền, hẳn là phải dùng đếnba xâu tiền cũng không chừng. Khoản tiền này đối với gia cảnh của Nhị Lang cùng La Tiểu Yến mà nói, thật sự là một hậu lễ không hề nhỏ. “Đều là người một nhà, cháu có thời gian rãnh may hai món là đủ rồi. Hai cháu còn nhiều chỗ phải tiêu dùng, đừng vì chuyện này mà đi vay tiền người ta…” Trương thị cũng có chút bănkhoăn, bà cũng lường được trong tay Nhị Lang cùng La Tiểu Yến không thểcó số tiền này, muốn mua sắm những món kia, nhất định phải vay tiền mớiđủ. “Tứ thẩm, chúng cháu không vay tiền đâuạ.” La tiểu Yến rối rít nói với Trương thị: “Tứ thúc, Tứ thẩm thườngngày vẫn chiếu ứng cả nhà chúng cháu, hôm nay là đại sự của Chi Nhimuội, chúng cháu làm ca ca cùng tẩu tẩu thế nào cũng phải có chút vậtbày tỏ. Đây là một mảnh tâm ý của chúng cháu.” “Tứ thẩm, thẩm ngàn vạn lần đừng nóikhông nhận mà. Nếu thẩm xem chúng cháu là cháu trai, cháu dâu thì nênnhận lấy mới phải ạ.” La Tiểu Yến thấy Trương thị có ý muốn khước từ,liền vội vàng nói. Người ta thành tâm thành ý đưa lễ tớithêm trang, đương nhiên không có đạo lý nào lại để cho người ta mang về. Có qua có lại, sau này bổ sung lại là được. Tuy Trương thị vẫn hơi canh cánh tronglòng, nhưng cũng rất vui vẻ. Không phải bà coi trọng tiền bạc, mà là coi trọng tấm lòng của Nhị Lang cùng La Tiểu Yến có thể dùng số tiền đó mua đồ tới thêm trang cho Liên Chi Nhi. Hai người họ thật sự coi trọngchuyện này, coi trọng Liên Chi Nhi, đương nhiên cũng là coi trọng mộtnhà Liên Mạn Nhi. “Đến tiệc cưới của Chi Nhi muội chắcchắn sẽ có rất nhiều người tới, rất náo nhiệt. Tứ thẩm, cháu nói trước,đến lúc đó cháu và Nhị Lang sẽ tới sớm, bọn cháu đều phụ giúp một tay,có chuyện gì cần, Tứ thẩm cứ việc sai bảo bọn cháu. Cháu cũng sẽ gọi đệđệ Tiểu Ưng và muội muội Tiểu Tước đến. Nhị Lang và Tiểu Ưng có thể làmchân chạy mang thức ăn và rửa chén đĩa, hai người bọn họ đều làm được.Cháu và Tiểu Tước cũng có thể rửa chén đĩa, đến lúc đó rửa chén đĩa cứcoi như là phần việc của bọn cháu.” La Tiểu Yến rất chân thành, vừa nóiđến đã nhận làm chuyện bận rộn nhất, bẩn nhất cũng là mệt mỏi nhất. “Sao có thể để cho các cháu bận rộn.”Trương thị cười không ngậm miệng được: “Chúng ta đây là gả khuê nữ,những chuyện kia cứ để mấy người Gia Hưng quan tâm đi. Đến lúc đó cáccháu nhớ tới sớm dự tiệc với chúng ta. Nhớ mang theo đệ đệ muội muộiđến, còn cha mẹ cháu nữa, cũng mời họ đến dự tiệc.” Đến khi La Tiểu Yến cáo từ ra về, LiênMạn Nhi gói hết mấy món điểm tâm và chút ít trái cây lại, để đầy cả mộtgiỏ, đưa cho La Tiểu Yến mang về nhà ăn. Đưa tiễn La Tiểu Yến cùng Nhị Lang ravề, Trương thị nhìn lại đồ hai người đưa tới thêm trang, khó tránh khỏilại có chút cảm khái. “Vợ Nhị Lang người này, ngược lại lại rất hiểu chuyện.” Trương Vương thị liền nói. “Nguyên lai rất ra dáng dâu con nhànông, xem ra cũng không phải là người nhà bình thường có thể nuôi dưỡngra được .” Lý thị cũng nói. “Nếu trong nhà nàng không có nhiều gánhnặng như vậy, cũng coi như xứng đôi với Nhị Lang, là cửa hôn nhân tốt.”Trương thị nói. Lời này đương nhiên là đứng ở góc độ Liên gia mà nói.Lời tiếp theo, hiển nhiên là xuất ra từ miệng Liên Thủ Tín. Liên Thủ Tín mới từ tiền viện trở lại,nhìn đồ Nhị Lang và La Tiểu Yến đưa đến thêm trang, ông cũng như Trươngthị, đoán phần lễ này là hai người đi vay mượn mới có được. “La Tiểu Yến còn gạt ta, nói là không vay tiền.” Trương thị liền nói. Nhưng mà, bọn họ rất nhanh đã biết được, La Tiểu Yến không hề nói dối.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]