Edit: mai nguyenBeta: NoraLiên Diệp Nhi lại còn tặng thêm một đôi nhẫn bạc gắn Hồng Ngọc, bốnhà bao bằng tơ lụa do chính nàng thêu. Dựa theo lẽ thường, trong nhà đãthêm trang lễ trọng, Liên Diệp Nhi không cần phải tặng riêng thêm mộtphần nữa. Nhưng Liên Diệp Nhi vẫn tặng, hơn nữa còn là dùng tiền riêngcủa chính nàng đặt mua.
Liên Chi Nhi thấy hơi băn khoăn, thầm nghĩ chỉ định nhận lấy hà bao,còn đôi nhẫn thì bảo Liên Diệp Nhi lấy về. Đối với người nhà nông mànói, đồ vật làm bằng vàng bạc tương đối hiếm có, đặc biệt Liên Diệp Nhicòn đang là một tiểu cô nương, gia cảnh không dư dả cho lắm, tự nàngtích cóp được chút ít tiền riêng cũng không dễ dàng.
Dĩ nhiên Liên Diệp Nhi không chịu thu hồi nhẫn.
“Chi Nhi tỷ, đây là một phần tâm ý của muội. Nếu tỷ không nhận, muộisẽ coi như tỷ không muốn nhận người muội muội này.” Liên Diệp Nhi cố ýlàm mặt giận, nói với Liên Chi Nhi.
“Tỷ, tỷ nhận đi mà, đây đều là tâm ý của Diệp Nhi cả.” Liên Mạn Nhingầm nháy mắt cho Liên Chi Nhi, cười khuyên Liên Chi Nhi nhận lấy.
Nếu đau lòng Liên Diệp Nhi xài hết tiền riêng, sau này còn rất nhiềucơ hội trợ giúp nàng. Còn phần tâm ý này của Liên Diệp Nhi thì không thể khước từ được.
Liên Chi Nhi được Liên Mạn Nhi ngầm nhắc nhở thì liền hiểu ra, nàng mỉm cười nhận lễ vật.
Liên Mạn Nhi cầm lấy một chiếc hà bao nhìn nhìn, rồi nhẹ nhàng đụngcùi chỏ Liên Diệp Nhi, cười hỏi: “Ngày đó tỷ còn nghe nói, vì chọn vàimảnh vải mà thiếu chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/753344/chuong-763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.