Edit: AnBeta: NoraTrầm Lục lấy hộp đặt lên trên bàn. LiênMạn Nhi thấy hộp sơn khắc này không nhỏ, cũng không biết bên trong đựngcái gì. Trầm Lục không mở hộp mà vươn hai ngón tay thon dài đẩy hộp gỗvề phía Liên Mạn Nhi.
Là cái gì vậy, Liên Mạn Nhi nhìn Trầm Lục, dù không mở miệng nói chuyện nhưng ánh mắt kia rõ ràng đang hỏi.
Trầm Lục cũng không nói, dùng ánh mắt ý bảo Liên Mạn Nhi mở ra xem xem.
Liên Mạn Nhi liếc nhìn hộp gỗ, lại nhìnTrầm Lục một cái, cũng không vội vàng mở hộp gỗ ra. Trầm Lục đưa nàngcái gì nhỉ? Liên Mạn Nhi một tay chống cằm làm bộ dáng suy tư.
Nói đi cũng phải nói lại, kể từ khi quen biết Trầm Lục, số lần Trầm Lục tặng đồ cho nàng có thể đếm trên đầungón tay. Hơn nữa mỗi lần đều rất “hình thức hóa”, đều là lễ nghi. Tặngphẩm dù đa dạng, từ vải vóc, lá trà đến vàng bạc các loại nhưng đềukhông mang sắc thái cá nhân.
Cái duy nhất có chút sắc thái cá nhân là bộ trâm Trầm Cẩn trực tiếp tặng nàng. Nhưng cái đó cũng không liên quan tới Trầm Lục. Không sai, không liên quan tới Trầm Lục.
Còn lần này, Trầm Lục gọi nàng đến, lạitự mình tặng đồ cho nàng. Vừa rồi Liên Thủ Tín, Ngũ Lang đều ở đây, mỗingười bọn họ đều có khả năng thay Trầm Lục chuyển món đồ này cho nàngmà.
Đây là lần đầu tiên Trầm Lục tặng riêng đồ cho nàng, là món quà chứa sắc thái cá nhân đầu tiên.
Giống như lúc Ngũ Lang từ kinh thành vềđều mua quà cho mọi người trong nhà. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/753334/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.