Không giống Liên Mạn Nhi và Liên Diệp Nhi là nghi ngờ mấy người Hàgia đầu tiên, Chu thị mới mở miệng liền cho là Cổ thị trộm tiền bạc.
Nên nói là Chu thị nhạy bén, hay là nên nói Chu thị đối với Cổ thịhận thấu xương. Liên Mạn Nhi nghĩ, mặc dù tiền bạc không phải là do Cổthị trộm nhưng Chu thị cũng có thể vô cùng vui vẻ đem tội danh này đổlên trên người Cổ thị.
Trong khoảng thời gian này, Liên Mạn Nhi không muốn công khai phảnđối ý kiến của Chu thị, nhưng chuyện nhà Liên Diệp Nhi mất tiền, nhấtđịnh phải tra ra manh mối.
“Bà nội nói như vậy, chắc là Đại bá mẫu thực sự có hiềm nghi.” Liên Mạn Nhi liền nói theo Chu thị.
“Cái gì mà hiềm nghi hay không hiềm nghi, chính là nó, không phải aikhác.” Chu thị nói với Liên Mạn Nhi, có vẻ cực kỳ vừa ý, “Ta xem như đãnhìn thấu con người nó rồi. Miệng ngọt lòng đắng, cháu xem bình thườngnó nói còn dễ nghe hơn so với hát, nhưng sau lưng, chính là chuyện xấugì nó cũng làm được.”
Chu thị nói Cổ thị trộm tiền, trong nhà không ai phản bác, kể cả Liên Thủ Nhân, Liên Kế Tổ cùng Tưởng thị, bọn họ thậm chí còn không đưa ramột chút ý kiến nghi ngờ nào.
Quả nhiên, đều là người thông minh, biết giữ mình. So sánh lần nàyvới lúc trước, thời điểm còn chưa ra ở riêng, luôn là Trương thị đứng ra giải vây khi Triệu thị bị mắng, rất rõ ràng đó là việc làm ngốc nghếch.
Liên Mạn Nhi liền gật đầu phụ họa.
“Nhưng mà, Đại bá mẫu hiện tại lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/753137/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.