Edit: Midori
Hôm nay Liên Mạn Nhi vào thành, trời trong nắng ấm. Hai chiếc xengựa, một trước một sau, buổi sáng ăn điểm tâm rồi xuất phát đi từ TamThập Lý Doanh Tử, đầu giờ tị, Liên Mạn Nhi ngồi ở trong xe đã nhìn thấytường thành của huyện Cẩm Dương rồi.
Đi qua cửa thành là con đường rộng lớn trải cát , hai bên đường trồng hàng bạch dương cao ngất thẳng tắp. Gió thu thổi qua, lá cây liền nhưmưa ào ào rơi xuống. Trên con đường chồng chất lá rụng, có chỗ lá câycòn tạo thành vòng xoáy nho nhỏ. Rèm xe bị vén lên, tiểu Thất tò mò từtrong xe nhô đầu ra. Một đám lá vàng theo chiều gió thổi qua , vừa lúcdán ở trên mũi hắn.
Tiểu Thất vẫn duy trì tư thế nửa ngẩng mặt lên, chỉ có đôi mắt to không ngừng chuyển động trái phải.
Liên Mạn Nhi bị trêu chọc không nhịn được phải cười ra tiếng, nàngthò người ra bên ngoài, giơ tay lên đem mảnh lá rụng lấy xuống ném rangoài xe, tiểu Thất mới hì hì cười hai tiếng, lui trở về trong xe.
Nha đầu Tiểu hỉ cười đem màn xe hạ xuống.
“Tỷ, lần trước đệ cái gì cũng không nhìn, bây giờ chúng ta đi dạo ởhuyện thành được không?” Tiểu Thất ngồi ở trong xe, hỏi Liên Mạn Nhingồi ở bên cạnh hắn.
” Phải đợi việc chính làm xong xuôi đã.” Liên Mạn Nhi liền nói, “Tỷnhất định phải mang theo Tiểu Hỉ đi rồi, còn đệ thì tỷ không biết nhé.”
Tiểu Thất nghe Liên Mạn Nhi nói như vậy, cũng có chút khẩn trương.
“Tỷ, sao tỷ có thể không biết chứ? Tỷ cũng phải mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/753117/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.