Edit: Huong DuongKhông đợi Trương thị và Liên Mạn Nhi nói gì thì Hà thị đã hít một hơi, vỗ bắp đùi rồi bắt đầu càm ràm
“………..Nó là cái đồ sao chổi, ai cũng không thể lấy được cái gì từ tay nó. Trong lòng nó cũng chưa từng có Nhị lang, nó từ đầu tới cuối chỉchăm chăm vơ vét tiền cho nhà mẹ đẻ nó. …………………..”
Liên Mạn Nhi và Trương thị liếc nhau một cái, trong lòng cũng hiểurõ, đây là Hà thị đang nói tới Triệu Tú Nga. Nói Triệu Tú Nga kiếm tiền, tại sao Triệu Tú Nga có thể vơ vét tiền? Liên Thủ Nghĩa bọn họ chẳng lẽ không vơ vét sao? Nghe Hà thị mở miệng nói vơ vét, cho dù năm nay bọnhọ không bị bỏ tù, thì sớm hay muộn chuyện này cũng sẽ bị phanh phui.
“Nhà lão Triệu là người có lỗi, trong vấn đề hạt giống là nhà bọn họđưa ra chủ ý, thế mà khi xảy ra chuyện thì bọn ta bị chịu tội, nhà lãolại không có chuyện gì. Nếu như không phải là chúng ta may mắn có ngườihỗ trợ mới được thả ra, vì vậy bọn họ phải vào thế chỗ a.”
“Hai người nhà lão Triệu bị định tội gì?” Liên Mạn Nhi hỏi Hà thị.
“Thẩm cũng không rõ ràng lắm, nghe lão cô con nói, chắc cũng phải chịu tội lưu vong quá.” Hà thị trả lời.
Nhà lão Triệu và Liên Thủ Nghĩa, mấy người này đấu đá nhau mấy lần,có thắng có thua, nhóm người Liên Thủ Nghĩa cũng chỉ hơi chiếm được chút thượng phong. Vậy mà lần này, nhà lão Triệu đã thua hoàn toàn. Ác nhâncần có ác nhân trị, người mạnh còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/753108/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.