Ediotr: Lãnh Phong
Nghe vợ Đại lương tử kể chuyện nhà Anh Tử một hồi, Liên Mạn Nhi lạilôi kéo Trương Thái Vân đi ra ngoài. Các nàng cũng không trở về tiềnthính tiếp khách mà đi ra hậu viện, mang một băng ghế nhỏ ra giữa vườnhoa ngồi phơi nắng.
Mới đầu mùa hè, nắng không quá gắt, lại có gió nhè nhẹ thổi, vô cùng thoải mái.
“Ai. . . . . .” Liên Mạn Nhi thở dài.
“Ai. . . . . .” Trương Thái Vân cũng thở dài theo.
Hai tiểu cô nương liếc nhau một cái bật cười. Trương Thái Vân là người ngay thẳng liền mở lời trước.
“Bà nội cùng mẹ tỷ ở nhà hay nói Chi Nhi tỷ mệnh tốt. Khi còn bé chịu khổ liền chịu hết khổ sở của cả phần đời còn lại rồi, sau này đảm bảothuận lợi, bình an.”
Đột nhiên nhắc tới Liên Chi Nhi mệnh tốt, Liên Mạn Nhi cũng có chúthiểu được Trương Thái Vân đang nghĩ gì. Là do vừa rồi trong phòng bếpnghe được chuyện nhà Anh Tử khiến cho Trương Thái Vân cảm khái, chắc hẳn còn lo lắng đến chuyện chung thân của nàng.
Cho dù là tính tình thoải mái như Trương Thái Vân đối với tương lailập gia đình cũng tồn tại chút không xác định cùng hoảng hốt. Nhìn lạimẹ Anh Tử bị nam nhân của mình đánh chửi hơn nửa đởi, trước mặt nam nhân nhà mình địa vị lại không khác con chó nuôi trong nhà là mấy. Vẻ mặt co rúm, cái lưng cong gù kia không khỏi nói rõ khổ sở, khó khăn của nàng.Mà đối với nam nhân đánh chửi mình như vậy, biểu hiện của mẹ Anh Tử cũng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/753080/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.