Liên Mnạ Nhi hỏi Trầm Khiêm gầy đi như thế nào. Thật ra Trầm Khiêm dù gầy đi một chút vẫn béo hơn hài tử cùng lứa, nói Trầm Khiêm gầy chínhlà so sánh với hắn trước đây.
Trầm Khiêm a một tiếng, nhận lấy trà trong tay Liên Mạn Nhi.
“Mạn Nhi, cây giống ta đưa tới, ngươi đã thấy chưa?” Uống một ngụmtrà, Trầm Khiêm cũng không trả lời câu hỏi của Liên Mnạ Nhi mà cười hípmắt hỏi.
Ái chà, còn không chịu nói về vấn đề béo gầy này, tiểu mập không chỉcao lên mà cũng cả nội tâm cũng trưởng thành hơn. Liên Mạn Nhi thầmnghĩ, cũng không tiếp tục hỏi vấn đề này nữa.
“Thấy rồi.” Liên Mạn Nhi cười nói, “Tiểu mập, sao ngươi lại đưa cây giống cho chúng ta?”
“… Lần trước các ngươi mừng tân gia, Lục ca không ở nhà, ta cũngkhông thể tới, chỉ có Tam ca tới… Các quản sự mời Lục ca chọn cây giống, ta cũng đi theo. Ta liền nhớ tới quanh nhà Mạn Nhi trồng cây ăn quả,hình như không có cây hồng, ta liền chọn mấy cây.” Trầm tiểu mập nói với Liên Mạn Nhi, “Mạn Nhi, quả hồng ăn ngon, cây cũng dễ chăm sóc.”
Ý của Trầm tiểu mập là mấy cây hồng kia là quà tặng bù cho nhà mới của Liên Mạn Nhi.
“… Ngươi vẫn còn nhớ à.” Liên Mạn Nhi vừa nói chuyện vừa lấy nhân hồđào và hạt dẻ từ trong hộp ra cho Trầm tiểu mập. Trầm tiểu mập có thểnhớ được cây hoa quả các nàng dẫn hắn đi xem, còn nhớ rõ các nàng khôngcó cây hồng, còn đưa tới cho các nàng, đây là thật tâm đặt các nàng ởtrong lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/753067/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.