Mọi người đứng ở gần đó, nghe tiểu nha đầu kia nói vậy đều nhìn sang. Liên Hoa Nhi cũng cười nhìn theo, nhưng mà, nàng vừa nhìn một cái, nụcười liền theo đó biến mất không dấu vết.
Tống Hải Long đứng trong đám người, đang muốn lên ngựa, lại bị mộtnam nhân trang trung niên ăn mặc quái dị, kéo vạt áo lại. Nam nhân nàymặt đen, tay lộ ra khớp xương thô to, tỏ rõ thân phận là một người quenlàm việc nặng, chẳng qua trên người hắn hiện giờ lại mặc một bộ gấm hoahướng dương điểm trắng gần như mới. Chỉ là bộ y phục này cũng không hợpvới người mặc, có chút gầy, lại ngắn, lộ ra dưới chân là quần vải thôrách bươm, dính đầy vết dầu mỡ của cha Anh Tử.
Hơn nữa, bộ y phục này có màu sắc rực rỡ, bị hắn mặc trên người, nhìn qua có loại cổ quái nói không ra lời, không được tự nhiên.
Liên Mạn Nhi lúc này đã nhận ra được người trung niên này là ai.
“Đây không phải là cha Anh Tử sao?” Liên Mạn Nhi nhỏ giọng nói với Liên Chi Nhi và Trương Thái Vân bên cạnh.
Liên Chi Nhi khẽ gật đầu một cái.
“Người nào? Ai là Anh Tử?” Trương Thái Vân không biết chuyện cũ của Anh Tử, vì vậy đến gần hỏi.
Hoài đại phu nhân hướng Liên Hoa Nhi cười cười, rồi xoay người cùngthái thái của Vương cử nhân một trước một sau lên cỗ kiệu đặt trên mặtđất. Nếu như không phải đi xa nhà, các nàng thường có thói quen ngồikiệu chứ không phải đi xe ngựa.
Đại đa số khách mời đã đi ra, có người đã lên xe ngựa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752989/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.