Từ trong kiệu xuống chính là Vương cử nhân, và người từ mấy chiếc xengựa nữa đi xuống, theo thứ tự là Vương Ấu Hằng, Vũ chưởng quỹ, vợ chồng Ngô Ngọc Quý, Vương thị, mang theo nhi tử Ngô Gia Hưng, còn có lãoHoàng thì cưỡi ngựa, xung quanh có mấy người đi cùng.
Liên lão gia tử thấy trận thế này, thân thể miễn cưỡng lắm mới đứngvững. Đối mặt với hộ nông dân trong thôn, ông còn có mấy phần tin tưởngcó thể áp đảo được, nhưng bây giờ mấy vị này đến, cũng không dễ đuổi như vậy đấy.
Việc xấu trong nhà của Liên gia không chỉ truyền ra bên ngoài, hơn nữa còn truyền ra vượt khỏi phạm vi dự liệu của ông.
Không nói đến Vương cử nhân, Vương Ấu Hằng, Vũ chưởng quỹ, phụ tử Ngô Ngọc Quý, còn có lão Hoàng, mấy người này đều là người bên Liên ThủTín. Vừa rồi ông nói cho có lệ mà đuổi hộ nông dân trong thôn đã rất khó khăn, nay càng không có cách nào hướng mấy người này giải thích rồi.
Đúng lúc này, Vương cử nhân, Vương Ấu Hằng, Vũ chưởng quỹ, phụ tử Ngô Ngọc quý, còn có lão Hoàng đã chào hỏi lẫn nhau, rồi đều đứng ở chỗ đó. Vương thị thì đi đến bên người Trương thị cùng Triệu thị, vừa hỏi thămvài câu đã khóc lên rồi.
Mấy người này đến, không tiến lại không lùi, chỉ đứng như vậy, tựa hồ cũng vây xem giống mọi người. Liên lão gia tử là người quen nhìn sắcmặt người khác, ông đương nhiên minh bạch hàm nghĩa trong đó.
“Ta vừa đi khỏi một lúc, sự tình đã náo loạn thành như vậy.” Liênlão gia tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752957/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.