Chương trước
Chương sau
Edit: LeticiaLiên lão gia tử cúi đầu xuống, vừa nhìn Liên Mạn Nhi vừa nhẹ nhàng thở dài một hơi.
“Ông nội, Đại bá không thể rời khỏi nội được đâu.” Liên Mạn Nhi cũngnói khẽ. Kỳ thật trong suy nghĩ của nàng, Liên Thủ Nhân ở phương diệnkhác, chính là một nam nhân có tính cách đàn bà. Nói thí dụ như trong sự kiện vay nặng lãi, hắn biểu hiện ra ngoài là một người không có chúttrách nhiệm nào, chỗ tốt thì mình lấy, còn trách nhiệm thì toàn bộ giaocho phụ thân già yếu. Là con trai trưởng được cả gia đình ký thác kỳvọng, là nam nhân đã qua tuổi bốn mươi, đã có cháu nội, mà trên đầu cònmang danh tú tài, bình thường mà nói có lẽ hắn là người gánh vác mọitrách nhiệm của gia đình
“Đúng vậy, cha.” Liên Thủ Tín cũng nói, “Con xem Đại ca, có lẽ chínhca ý còn không biết, nhưng trên thực tế, còn cần cha giúp đỡ ca vài nămmới được.”
“Dạ, dạ.” Liên Mạn Nhi nặng nề mà gật đầu, một đôi mắt to sáng long lanh nhìn Liên lão gia tử.
Ban nãy trong phòng, Liên Thủ Nhân mặc dù không nói rõ, nhưng ý củahắn thì tất cả mọi người đều có thể nghe được. Căn bản là Liên ThủNhân không có ý định mang theo Liên lão gia tử khi đi nhậm chức, hơn nữa còn nóng lòng trút bỏ trách nhiệm. Mặc kệ việc Liên lão gia tử chínhmình cũng không muốn đi, nhìn thấy con trai trưởng như vậy, chắc là ôngrất thương tâm a.
Mục đích của Liên Mạn Nhi chính là muốn Liên lão gia tử cảm giácđược ông rất quan trọng, Liên Thủ Nhân không thể rời khỏi ông được.
“Ai, mắt thấy sắp thu hoạch vụ thu, ta còn phải lo cho ruộng a, nhưng mà bọn hắn lập tức phải đi ngay, cái này…” Liên lão gia tử nói, nếu lập tức đi, ông không yên lòng việc trong nhà.
Liên lão gia tử nói như vậy, là có ý định đi theo Liên Thủ Nhân đi nhậm chức rồi.
Trong lòng Liên Mạn Nhi dựng lên cái tư thế chiến thắng. Có Liên lãogia tử đi theo Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nhân sẽ bị hạn chế. Làm việckhông thể không đi vào khuôn khổ. Cho dù gây họa nhưng cũng sẽ khôngnhiều. Mà sở dĩ Liên Thủ Nhân an bài thời gian lên đường nhanh như vậy,cho dù hắn có ý định đi nhận chức sớm thì cũng không thể loại trừ chuyện hắn hiểu rõ tâm lý của Liên lão gia tử, muốn mượn chuyện này để khôngmang theo người nhà đi nhậm chức.
Nhưng mà, chỉ cần Liên lão gia tử quyết định đi theo Liên Thủ Nhân nhậm chức, thì những chuyện khác đều là chuyện nhỏ.
“Ông nội, ông hoàn toàn có thể yên tâm a.” Liên Mạn Nhi nói, “Khôngphải là chỉ chờ ngày mùa thu hoạch thôi sao, nếu không có chuyện gì khác thì cháu nghe Tam bá nói bọn họ không có ý định đi cùng Đại bá. Hơnnữa, còn nhà chúng cháu cơ mà. Bọn cháu sẽ hảo hảo thu hoạch hoa màu, và nộp địa tô cho ông. Mọi chuyện trong nhà cũng như thế a.”
“Đúng, Tam ca của con là một người chu đáo, có ca ở nhà, lão nhângia người còn có gì lo lắng a. Chúng con ở bên cạnh cũng có thể giúp một tay.” Liên Thủ Tín nói.
… …
Liên Mạn Nhi cùng Liên Thủ Tín ở tại hậu viện khuyên bảo Liên lão gia tử, còn ở tiền viện, hai nhà Liên Thủ Nhân cùng Liên Thủ Nghĩa cũngkhông có nhàn rỗi, bọn hắn đem ánh mắt nhìn chăm chú vào trên người Chuthị.
Trong nhà, làm chủ chính là Liên lão gia tử, nhưng ý kiến của Chu thị cũng hết sức quan trọng đó. Hơn nữa cho dù không đề cập tới Liên lãogia tử, cũng có người vô luận như thế nào, đều không hi vọng mang theoChu thị. Mà đổi thành một ít người, lại nhất định phải cùng Chu thị điHà Gian phủ.
“Nghe nói Hà Gian phủ kia so sánh với Tam Thập Lý doanh tử của ta thì kém hơn rất nhiều. Ở đây là phong thuỷ bảo địa (vùng đất trù phú),chỗkia là nơi khỉ ho cò gáy. Hiện nay những kẻ phạm vào trọng tội đều bịgiải đến đó. Đường phố cũng không an toàn. Mà nhà chúng ta ở đây đêmkhông cần đóng cửa cũng không có việc gì.” Cạnh cửa Đông phòng, Liên Thủ Nhân đứng phụng bồi bên người Chu thị cẩn thận nói chuyện.
“Chuyến đi này của con so với ở nhà thì gian nan hơn nhiều. Nếu không phải sợ bên người không có người chiếu ứng, con cũng không muốn cho mẹbọn nhỏ đi theo. Mẹ, ngài cũng biết những năm này con để cho nàng chămsóc đã thành thói quen, trong lòng con rất ưng. Chúng con đi rồi, trong nhà còn có lão Nhị, lão Tam, vợ lão Nhị, vợ lão Tam, vợ Nhị Lang, TamLang, Tứ Lang một hai năm nữa cũng lớn rồi, trong nhà có thể thêmngười hầu hạ lão nhân gia ngài a. Còn thêm con thì một năm ba tiết bốnmùa hiếu kính chắc chắn sẽ không thiếu, hì hì.” Liên Thủ Nhân nói xong,còn nịnh nọt cười hai tiếng hì hì .
“Chuyến đi này, cách hẳn bốn năm trăm dặm, dọc đường người trẻ tuổicũng đủ khổ sở rồi ạ. Nghe nói, ở địa phương giao với Hà Gian phủ củachúng ta còn có thổ phi giết người không chớp mắt, cháu suy nghĩ màtrong nội tâm cũng run lên.” Liên Kế Tổ đứng một bên khác cạnh Chu thị,cũng nói, “Vẫn là trong nhà tốt, hoa màu ở ruộng nghe nói năm nay là mùa thu hoạch lớn. Còn có ở sân trước những con gà này, trong chuồng heovới vài đầu heo cũng là một gia sản lớn đấy. Nội, nếu nội đi rồi, nhữngđồ này không biết rơi vào trong tay ai.”
Chu thị đứng ở đó, không nói gì. Những lời của Liên Thủ Nhân cùngLiên Kế Tổ chính là suy nghĩ trong lòng của bà. Ngoại trừ Liên gia đạiviện, thế giới bên ngoài khiến trong lòng bà sợ hãi. Hơn nữa, bà cũngnghĩ đến rồi, nếu như bà đi theo đến Hà Gian phủ, những vật trong nhàđều không phải rơi vào trong tay người khác sao. Nhất là những con heocon gà này đều là của bà, để lại cho người khác bà sao mà cam lòng chođược.
“Mấy đứa cho là ta nguyện ý đi theo các ngươi đến chỗ đó à?” Chu thịtrầm mặt, tức giận nói. Bà không ngốc, cho dù Liên Thủ Nhân và Liên KếTổ che dấu khá hơn nữa, bà cũng hiểu rõ mục đích của bọn hắn.”Lúc cácngươi ở trên thị trấn cách đây vài dặm, các ngươi có thường xuyên đithăm ta hay không?”
Đại viện này là nơi bà quen thuộc nhất, ở đây là chỗ bà nuôi dưỡngmấy đứa con gái, bà là chúa tể của đại viện này, bà có sức mạnh mườiphần. Ra khỏi cái nhà này, hết thảy còn có thể giống hiện tại sao?
Nếu như nói Liên gia còn có một người không muốn rời đi khỏi khu nhàcũ này, vậy người này nhất định là Chu thị không thể nghi ngờ.
“Chuyện này đều phải xem ý kiến lão gia tử đấy.” Chu thị tựa hồ tựnhủ. Mặc kệ chính bà nghĩ như thế nào, nếu Liên lão gia tử muốn đi, bàliền theo đi, Liên lão gia tử muốn ở lại, bà sẽ lưu lại. Xuất giá tòngphu, Liên lão gia tử là chỗ dựa lớn nhất của bà, bà đương nhiên khôngthể tách khỏi chỗ dựa của chính mình được.
Liên Thủ Nhân cùng Liên kế tổ trao đổi ánh mắt.
“Mẹ, chuyện này, cha còn phải nghe ngài đấy.” Liên Thủ Nhân nói, “Cha không thể rời khỏi Mẹ. Ngài theo cha nói không đi, cha khẳng định không đi. Có cha ở nhà, Mẹ mới có người tâm phúc. Còn có hôn sự của Tú Nhi,nếu cha đi rồi hôn sự của Tú Nhi chẳng phải sẽ không có người lo liệusao?”
Nhắc đến hôn sự của Liên Tú Nhi là nói đến tâm khảm của Chu thị.
“Lão đại…”
“Mẹ, ngài muốn đi cùng với con, muốn đến nơi con nhậm chức rồi xử lýhôn sự của Tú Nhi, cái này… con khẳng định không có ý kiến gì.” Liên Thủ Nhân biết rõ Chu thị muốn nói cái gì, liền cướp lời, “Nhưng mà mẹ, ngài có nghĩ qua, con đây đi làm quan tối đa cũng chỉ có ba bốn năm, chúngta vẫn còn ở lại chỗ này. Nếu Tú Nhi gả ở chỗ kia, cách nhà hẳn vài trăm dặm đấy, về sau đừng nói gặp mặt, chỉ truyền tin tức cũng khó khăn a.Mẹ, ngài chỉ có một lão khuê nữ này, con cũng chỉ có một muội tử, sao có thể gả xa như vậy a!”
“Hiện tại con đã có chức quan , mấy ngày nay người đến cầu thân khẳng định là đạp phá cửa mà đến, Mẹ ngài vừa vặn cùng cha ở nhà, đem hôn sựTú Nhi định ra. Thì chuyện khác, đều dễ nói.” Liên Thủ Nhân nói.
Đến lúc này, Chu thị đã hoàn toàn bị Liên Thủ Nhân thuyết phục.
“Lão Đại, con bây giờ là quan rồi, việc Tú Nhi muốn đính hôn, kếthôn, con làm đại ca có ý định hế nào?” Chu thị nhìn Liên Thủ Nhân hỏi.
“À…” Liên Thủ Nhân nói một tiếng, khóe mắt liếc qua thoáng nhìn Cổthị ở bên ngoài cửa hướng hắn dùng tay ra hiệu, ý tứ là để cho hắn nóikhiến Chu thị thật cao hứng đấy.”Mẹ, chuyện này còn phải nói sao. Có Đại ca như con, Tú Nhi là người đầu tiên có thể gả cho gia đình tốt. Đồcưới của Tú nhi đều do con chuẩn bị a, đến lúc đó mẹ nói cái gì thì làcái đó.”
Liên Thủ Nhân vỗ ngực, ưng thuận.
Chu thị rất hài lòng.
“Một lúc nữa, ta sẽ nói với cha con. Cha con cũng không nỡ rời nhà,chúng ta đều không đi với các con. Lão Đại, con cũng không thể chết mấtlương tâm, chính mình ở chỗ kia toàn được nhậu nhẹt ăn ngon, rồi đemchúng ta ném qua đằng sau đầu rồi.” Chu thị nói.
“Mẹ, chuyện này ngươi yên tâm, con không phải người như vậy. Trướckia không có điều kiện thì khác, về sau có điều kiện rồi, có cái gì ănngon mặc đẹp, con có, mẹ cũng có a. Con không có, nhưng Mẹ cũng khẳngđịnh có.” Thuyết phục Chu thị xong, thì chỉ cần Chu thị và Liên lão giatử không cùng hắn đi nhậm chức, một nhà Liên Thủ Nghĩa tự nhiên cũngphải ở lại. Trong lòng Liên Thủ Nhân rất cao hứng, cái miệng kia tựa như lau mật.
Muốn rèn sắt nhân lúc còn nóng, Liên Thủ Nhân để cho Liên Kế Tổ đitìm Liên lão gia tử, còn chính hắn vịn Chu thị hướng trong phòng đi.
“Ta còn không già đến nỗi không đi được, không cần con phải dìu.” Chu thị hất tay Liên Thủ Nhân nói.
Vỗ mông ngựa nhưng chạm đến đùi, Liên Thủ Nhân cũng không tức giận, cười cười, đi sau lưng Chu thị.
Hai người còn không có vào nhà, đã thấy Liên Thủ Nghĩa đi tới.
“Mẹ, con có mấy câu muốn nói với lão nhân gia ngài a.” Liên Thủ Nghĩa đỡ lấy Chu thị, một bên dương tay gọi hai người Nhị Lang cùng Tam Lang, “Hai người các ngươi, trước vịn Đại bá các ngươi đi vào nhà.”
“Lão Nhị, đệ muốn làm gì?” Liên Thủ Nhân sợ hết hồn, chỉ nói được một câu, đã bị Nhị Lang và Tam Lang hai người đỡ vào trong nhà.
“Mẹ, những lời Đại ca nói với ngài, con đều nghe thấy được.” Thấy Nhị Lang cùng Tam Lang hai đứa đem Liên Thủ Nhân vịn đi rồi, Liên ThủNghĩa nói với Chu thị, “Mẹ, Đại ca là dạng người gì, người khác khôngbiết, ngài còn không biết hay sao? Lời ca ý nói mà có thể tin, vậy heocũng biết leo cây rồi.”
Liên Thủ Nghĩa nói xong, còn vung cánh tay oán giận khoa tay múa chân.
“Hà Gian phủ, đó là địa phương giàu có. Cái vùng khỉ ho cò gáy củangười ta so với nơi này còn tốt hơn nhiều. Mùa hè không nóng như ở đây,mùa đông cũng không lạnh như ở đây, tài phú dồi dào.” Liên Thủ Nghĩanói, “Dọc đường đi, đều là quan đạo, cứ cách vài chục dặm là có trạmdịch, muốn lúc nào nghỉ, vậy thì lúc đó nghỉ, muốn ăn cái gì, người taliền làm cho cái đấy. Thổ phỉ gì gì đó cũng không có đâu, Đại ca là hùdọa ngài đấy.”
“Ngài thấy Đại ca đáp ứng rất nhanh, nói cái gì mà hiếu kính vớikhông hiếu kính. Trước kia ở ngay trên thị trấn chỉ có vài dặm thôi,chính hắn bắt cả nhà tích góp, để cho cả nhà ta ăn trấu nuốt rau. Về sau cách vài trăm dặm , trong lòng của hắn còn có thể nhớ kỹ hắn họ Liênsao, hắn là người diễn tuồng lâu năm đấy. Hắn nếu có lương tâm như thế,chữ Liên liền đảo ngược rồi.”
“Còn có Tú Nhi hôn sự…”
“Nội, thứ cho cháu nhanh mồm nhanh miệng a. Hôn sự của lão cô, nội cứ nói là đi theo Đại bá nhậm chức a.” Triệu Tú Nga nâng cao bụng đi tới,chen miệng nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.