Huyện thừa, chính là chức quan bát phẩm, là người đứng thứ hai, sautri huyện trong một huyện, cũng bị người xưng là nhị đường. Đại Minh quy định, huyện loại nhỏ không có huyện thừa, chỉ có huyện vượt quá 2200nhân khẩu, giàu có mà nhiều sự vụ, đại huyện mới có thể thiết lập chứchuyện thừa.
Huyện thừa tuy chỉ là bát phẩm, nhưng trong mắt nhà nông dân đã làquan không nhỏ. Tục ngữ nói phá gia huyện lệnh, nhà nông dân có lẽ không biết tướng quân gì đó, thượng thư, ngự sử là quan cao bao nhiêu, nhưngtrong ánh mắt họ, tri huyện và Huyện thừa là quan rất lớn. Người bìnhthường tôn xưng tri huyện là lão phụ mẫu, mà tôn xưng huyện thừa là phụmẫu. Với vai trò quan phụ mẫu của một phương, trong tay tri huyện vàhuyện thừa trực tiếp nắm giữ sinh tử của dân chúng.
Đầu tiên mua chức giám sinh, ngay sau đó lại có chức quan bỏ trống,nay dù chỉ là quan phụ mẫu, Liên gia cũng thật sự là may mắn, tổ tiênphù hộ.
Liên lão gia tử bảo Chu thị xuất ra tiền, sai người đi trấn trên muarượu mua thức ăn, lại gọi cả nhà mọi người tập trung một chỗ, trong đótự nhiên cũng có cả một nhà đã ở riêng của Liên Thủ Tín.
Đi vào đại viện nhà cũ, Liên Mạn Nhi cũng cảm giác được không khí vui mừng. Các nàng đi vào phòng trên, trong phòng đã ngồi đầy người.
“Lão Tứ, đến đây ngồi, ngồi trước mặt đại ca con.” Liên lão gia tửthấy Liên Thủ Tín mang Trương thị cùng mấy hài tử đến liền cười hô.
Liên Thủ Nhân từ tú tài, đến giám sinh, hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752949/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.