Edit: Lãnh PhongBeta: Sakura“Vũ chưởng quầy, vậy thì nghe theo ngài, Kim ngọc mễ này bán 100 văntiền một đoạn” Liên Mạn Nhi quyết đoán gật đầu “Vũ chưởng quầy, ngô nàybán ký gửi, ngài tính phí thế nào?”
Hai bên sau một hồi thương nghị, cuối cùng tính chiết khấu hoa hồnglà hai thành (20% đó) Con số này so với thời điểm hiện tại khá là thấpđấy. Hơn nữa Liên Mạn Nhi chỉ cần đưa ngô đến tửu lâu, không cần biếttửu lâu có bán được hay không, nàng vẫn thu được tiền.
Đương nhiên, Liên Mạn Nhi cũng phải đáp ứng một số điều kiện của Vũchưởng quầy.Đó là ngô non này ngoài việc bán trong cửa hàng nhà nàng chỉ có thể bán cho các tửu lâu của ông chủ của Vũ chưởng quầy chính là VõTrọng Liêm lão bản. Mỗi ngày cũng phải cung ứng nhiều ngô hơn so với sốlượng Liên Mạn Nhi nói ban đầu. Còn chính xác là bao nhiêu thì Vũ chưởng quầy còn phải thương lượng lại với ông chủ sau đó sẽ xác định với LiênMạn Nhi sau. Mặt khác, giá bán Kim ngọc mễ trong cửa hàng nhà Mạn Nhicũng phải ngang bằng với giá bán tại tửu lâu.
Liên Thủ Tín nói “Vậy là được rồi. Chúng ta ấn định giá cố định nhưvậy.Ai cũng không thể tăng giá hay ép giá” Hắn thấy những điều kiện nàyđối với hai bên đều công bằng.
Vũ chưởng quầy liền hướng Liên Mạn Nhi nói: “Ta sẽ lập tức đi thịtrấn thương nghị với ông chủ phải làm như thế nào để tuyên truyền, nângcao đẳng cấp của Kim ngọc mễ này. Để mọi người đều tới cửa hàng củachúng ta tranh nhau mua nó”
Liên Mạn Nhi nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752924/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.