Edit: An NguyễnBeta: SakuraLiên lão gia tử nhìn Liên Thủ Nhân, ánh mắt thâm trầm.
Trong lòng Liên Thủ Nhân có chút sợ hãi, hắn thấy lời của Liên lãogia tử chính là một cái bẫy. Hắn vừa suy đoán tâm tư của Liên lão giatử, vừa suy nghĩ lời giải thích thích hợp. Hắn rõ ràng hơn ai hết, Liênlão gia tử không muốn ở riêng. Muốn nói như thế nào mới không thể hiệnmình là kẻ bất hiếu, bất nghĩa mà vẫn đạt tới mục đích.
“Cha, cái này, con quyên giám sinh, muốn ra làm quan nhưng cũng không biết là lúc nào. Hải Long nói sẽ rất nhanh, nhưng chuyện này ai cũngkhông đoán chắc được, có thể một năm, cũng có thể ba bốn năm. Tống giacũng không thể cam đoan chắc chắn.” Liên Thủ Nhân hai tay đặt trên đùi,ngón trỏ cùng ngón giữa hay tay vô ý thức gõ đùi, “Sau này chuyện cầntiêu tiền cũng không thiếu, nhà chúng con cũng không có người có khảnăng làm việc, đều liên lụy cha, mẹ, lão Nhị, lão Tam. Con rất áy náy.”
“Cha, ở riêng rồi tình cảm cũng không thay đổi.” Nói xong những lờinày, Liên Thủ Nhân thành khẩn nhìn Liên lão gia tử, thề thốt nói, “Conkhẳng định hiếu thuận cha mẹ gấp bội, lão Nhị, lão Tam con cũng khôngthể không quản, con là đại ca, mọi thứ con đều để trong lòng, cha cứ yên tâm.”
Liên lão gia tử bị Liên Thủ Nhân nhìn, không khỏi híp híp mắt, tronglòng chợt lạnh. Liên Thủ Nhân muốn chia nhà nhưng không nói ra. Nhiềunăm như vậy, Liên Thủ Nhân chưa bao giờ nói có liên lụy mọi người haykhông…, hôm nay là lần đầu tiên. Hiện tại Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752918/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.