Edit: LeticiaLiên lão gia tử tươi cười cứng ngắc, nhưng cũng chỉ cứng ngắc mộtlúc, sau đó hắn lập tức ngẩng đầu lên uống một ngụm rượu, mặt mày lúcnày mới giãn ra một lần nữa, tiếp tục cùng mọi người bên cạnh chuyện trò vui vẻ.
Mọi người trong miệng khen sự thịnh vượng, là sự thịnh vượng của nhàLiên Thủ Tín, cũng là Liên Thủ Tín cùng Trương thị xử lý tiệc rượu này,mới cho thấy tình hình thịnh vượng. Trong nội tâm Liên lão gia tử khôngbiết là tư vị gì, cũng không phải ông ghen ghét với con của mình, mà làtrong lòng của ông càng hi vọng, mọi người khen thịnh vượng là khen cảLiên gia.
Ai cũng không chú ý đến sự vắng mặt của Chu thị cùng Liên Tú Nhi, một bữa cơm, tất cả mọi người ăn rất thoải mái. Đã ăn tiệc xong, mọi ngườiđều ồn ào từ giả, người thì trở lại trong thôn, người thì trở về trênthị trấn. Liên lão gia tử uống nhiều, sắc mặt đỏ lên, đi trên đường bước chân có chút loạng choạng, cần Liên Thủ Nhân cùng Liên Kế Tổ dìu để trở lại khu nhà cũ.
Tiễn khách nhân trở về xong, Liên Mạn Nhi, Tưởng thị, Liên Diệp Nhimấy người liền bắt đầu thu dọn. Liên Chi Nhi biết rõ các nàng vì chuyệncủa mình mà bận rộn cả buổi, còn chưa ăn cơm, nên cũng có chút bănkhoăn, muốn thò tay vào hỗ trợ, lại bị Liên Mạn Nhi đẩy ra.
“Tỷ, tỷ muốn làm việc, ngày nào cũng đều được, hôm nay không được.Hôm nay a, là những ngày an nhàn của tỷ, chuyện gì cũng không thể cho tỷ làm.” Liên Mạn Nhi cười nói với Liên Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752888/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.