AdsEdit: Nguyettran2628
Beta: Ly Ly
“Cũng không có việc gì, dù thế nào thì cũng phải ra ruộnglàm việc thôi.” Giọng nói Tưởng thị cóchút khổ sở, hai chân dọc theo mép giường cũng vô tình co lại. Nàng bó chân từnhỏ, mặc dù cuộc sống lúc bé trôi qua không tính là tốt lắm, nhưng nàng cũngchưa hề phải làm bất cứ việc nặng nhọc nào, có làm thì cũng chỉ là chút ít việcvặt trong nhà. Sau này gả vào Liên gia, mẹ chồng là dì, cha chồnglà tú tài, chồngcũng đi học, nàng ở Liên gia cũng không phải làm việc gì nặng nhọc.
Mấy ngày nay phải ra đồng làm việc, đối với nàng mà nói, đâylà lần đầu tiên.
Chân của nàng được bó vừa nhỏ vừa đẹp. Những năm qua lại chúý chăm sóc nên da rất mềm mại, mịn màng. Bình thường, đến đi đường nàng còn hạnchế, ngày đầu tiên nàng phải ra đồng làm việc, buổi tối trở về, chân liền sưnglên, đau cả một buổi tối. Nàng liền oán trách Liên Kế Tổ, từ khi sinh ra đếnnay, đây lần đầu tiên nàng phải chịu khổ như vậy. Nhưng oán trách cũng chẳng íchlợi gì, Liên Kế Tổ cũng không muốn làm ruộng, nhưng lần này vẫn phải chấp nhậnra ruộng làm việc để sống.
Nàng có nói với Cổ thị cũng vô ích. Bởi vì tình huống của Cổthị cũng giống với nàng, hai người là đồng bệnh tương liên. Nàng không có biệnpháp, trước đó nàng cũng nghĩ ra cách để Chu thị biết, chân nàng vì làm ruộngmà sưng lên. Từ trước đến giờ Chu thị luôn yêu thương nàng, nhưng lần này cũngim lặng không nói gì.
Bây giờ tình hình của Liên gia đã thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752874/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.