AdsTrong tay Trầm Khiêm ôm một vật hình trục, bên trên xếp đặttừng khỏa màu vàng kim óng ánh no đủ, chỉnh tề như từng viên bi, trong mắt LiênMạn Nhi, nó tỏa ra hào quang chói mắt còn hơn cả vàng.
Trầm Khiêm thấy Liên Mạn Nhi thích, lập tức liền cao hứng trởlại, không còn rầu rĩ không vui như vừa rồi nữa.
“Mạn Nhi, ta biết ngay ngươi nhất định sẽ thích. Đây là câyngô.” Trầm Khiêm đem một cây ngô đưa cho Liên Mạn Nhi.
Liên Mạn Nhi đưa tay nhận lấy cây ngô, nàng kích động đến nỗitay đều có chút phát run. Cây ngô, nàng đương nhiên nhận ra đây là cây ngô. Nàngcòn biết cây này không chỉ gọi là ngô, còn được gọi là bắp. Ở kiếp trước đây làmột loại lương thực phụ vô cùng phổ biến, thế nhưng sau khi đến nơi này, đây làlần đầu tiên nàng nhìn thấy nó.
“Mạn Nhi, cây ngô đẹp mắt không?” Trầm Khiêm thấy Liên Mạn Nhinhìn chằm chằm cây ngô trong tay, không chịu bỏ ra, nên cho rằng đây lần đầutiên nàng nhìn thấy thứ đồ chơi mới lạ này, liền giải thích với nàng.”Đâychính là đồ chơi rất hiếm có, Lục ca nói, là do người phiên bang tóc quăn mắt lụctừ phương xa mang đến đấy. Cô cho nhà chúng ta một ít, trồng xuống đất, lớn lênrất đẹp.”
Cô của Trầm Khiêm chính là Trầm hoàng hậu đã qua đời.
Trầm Khiêm nói rất nhiều nhưng Liên Mạn Nhi chỉ nghe lọt mộtít.
Cây ngô từ nước ngoài truyền tới, nhưng cũng rất ít đượcgieo trồng. Người gieo trồng cây ngô chỉ coi đó là cây cảnh. Mà cây ngô nàychính là món đồ chơi của Trầm Khiêm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752847/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.