Edit: Huyền PhạmBeta: Tiểu Tuyền“Đây là không thể nào!” Liên lão gia tử cùng Liên Thủ Nhân vội vàng phủ nhận.
” Hòa thượng chạy được nhưng miếu không chạy được, tú tài tướng công, Liên lão gia tử, chuyện này chúng ta đã cho các ngươi đủ mặt mũi. Cácngươi nói, việc này phải làm thế nào chứ?” Một vị quan sai lên tiếng.
Liên Mạn Nhi rất căm tức, nàng ngược lại cũng không tin là ngay cảlão gia tử cũng cho người mang tin để cho Liên Thủ Nghĩa chạy. Nàng chorằng, nhất định là Liên Thủ Nghĩa biết rõ rượu nho đã xảy ra chuyện, hắn sợ gánh trách nhiệm, cho nên chạy.
Huynh đệ ruột thịt cùng mẹ sinh ra, khi lớn lên như thế nào sẽ có sựkhác biệt. Liên Thủ Tín đã đi ra ở riêng, nghe nói trong nhà gặp chuyệnkhông may, đem chuyện xây nhà lập tức buông bỏ, chạy trở về. Cùng lànghe được tin truyền, Liên Thủ Lễ vội vã đáp ứng Liên lão gia tử gọi trở về rồi, nhưng người trong cuộc là Liên Thủ Nghĩa, lại giống như lòngbàn chân bôi mỡ, trơn trượt mà chạy rồi hả?
Liên Thủ Nghĩa quá thông minh sao? Liên Thủ Tín cùng Liên Thủ Lễ quá ngốc sao?
Giờ phút này, Liên Mạn Nhi thật sâu mà cảm nhận được, trách nhiệmtrong lòng là quan trọng nhất. Bình thường mà nói, phần lớn là con traitrưởng trong nhà, hoặc là nhi tử được xếp hạng phía trước được ký thác kỳ vọng rất cao, cho nên trong lòng gánh nặng trách nhiệm, nhưng là đócũng không phải tuyệt đúng. Mà cụ thể đến Liên gia, lão đại Liên ThủNhân cùng lão Nhị Liên Thủ Nghĩa, đều là người rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752830/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.