“Tiểu Bình, ngươi nói cho trụ trì sư phụ một tiếng, đừng vội ăn cơmtrưa. Khi nào bánh rán khuôn chín, ta sẽ mang qua cho ông.” Trương thịdặn dò tiểu Bình.
“Tiểu Bình, chút nữa ngươi ăn cùng chúng ta đi.” Liên Mạn Nhi cũng nói.
Nguyên Đàn vuốt đầu trọc của mình, ngu ngơ nở nụ cười.
“Vậy ta đi nói cho sư phụ một tiếng đã.” Nguyên Đàn liền xoay người chạy tới thiện phòng tìm trụ trì hòa thượng.
Trương thị trước hết đem khuôn bánh rửa sạch một lần, đặt ở trên bếpnhỏ, bắt đầu chiên bánh. Bởi vì có khuôn bánh nên việc chiên xem ra rấtđơn giản, nhưng là muốn ăn ngon, vẫn cần một ít kỹ xảo đấy. Trước tiêndùng bàn chải quét một tầng dầu mỏng lên 2 mặt của khuôn bánh, sau đómúc một muôi bột nhão, đổ vào khuôn đã nóng, bột không thể nhiều, nhiều thì bánh rán quá dầy, cũng không có thể ít, ít thì bánh rán lại quámỏng.
Ngoại trừ việc nắm giữ tốt số lượng bột mỗi lần đổ vào, còn phải chú ý động tác của tay. Như Trương thị, luôn có thể chuẩn xác đổ một muôi bột vào giữa khuôn bánh, hình thành một cái vòng tròn thật đẹp.
Khi bột đã đổ xong rồi liền bao hết cả khuôn bánh lại. Trên lửa chiên một hồi, ước chừng chín được một mặt rồi, có thể lật sang mặt bên kiacủa khuôn, rán nốt mặt còn lại. Đúng lúc này, có thể rút khuôn ra, khichín mặt bên kia thì dùng xẻng múc ra.
Lửa ở bên trong bếp lò cháy đượm, bánh rán làm mỏng một chút, theoLiên Mạn Nhi tính, tầm hơn một phút đồng hồ, có thể chiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752808/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.