Edit: Thanh LêBeta: Sakura“Chính cô ta không quy không củ, không có cha nương giáo dưỡng, còncó mặt mũi mà nói người khác.” Chu thị đứng trong phòng mắng.
Liên Mạn Nhi quay mặt, không khoa trương mà nói thì Chu thị quả thựcchính là một từ điển bách khoa toàn thư về ngôn ngữ mắng chửi người ởnông thôn. Vô cùng đáng ăn mừng chính là trong số con cháu Liên gia cũng chỉ có Liên Thủ Nghĩa giống điểm này của Chu thị. Mà Liên Thủ Tín chính là trái ngược với bọn họ, hắn cơ hồ một câu mắng chửi người cũng không.
Còn có Trương thị, nàng cũng sẽ không mắng chửi người.
May mắn, may mắn. Liên Mạn Nhi trong lòng niệm Phật, cho dù Liên ThủTín cùng Trương thị ngốc nghếch một ít, nàng cũng biết cùng lắm nàng đểtâm nhiều chút là được, so với một cặp phụ mẫu suốt ngày nói lời thô tục hết bài này đến bài khác tốt hơn nhiều.
Quả nhiên thấy đủ thường vui vẻ, Liên Mạn Nhi tự giễu.
Một bàn kia của chị dâu Triệu Tú Nga, hiện tại đã hấp dẫn rất nhiềuánh mắt của mọi người ngồi trong viện, mọi người vừa ăn vừa nhịn khôngđược nhao nhao nghị luận, nói cái gì cũng có.
Hộ nông dân phần lớn chất phác, có bản năng cần kiệm, tuyệt sẽ khônglãng phí đồ ăn của mình. Mà lãng phí đồ ăn của người khác, trong mắt bọn hắn cũng rất là không phúc hậu, là phẩm hạnh có vấn đề. Hành vi chị dâu Triệu Tú Nga mang theo hai em dâu cùng mấy cháu trai mà lại chiếm lấymột bàn cỗ, trong mắt bọn hắn là không có phúc hậu. Các nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752788/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.