Edit: Thanh LêBeta: SakuraLiên Mạn Nhi có chút dở khóc dở cười, trong lòng tự nhủ Hà thị thậtđúng là biết lợi dụng sơ hở, cũng không biết Chu thị có thể dung túngnàng hay không.
“Con không muốn lựa đậu nữa?” Chu thị hỏi. Nàng căn bản không thèmngẩng đầu lên, trong tay tiếp tục lựa đậu, động tác vừa nhanh vừa chuẩn.
“Mẫu thân, người không phải là để cho Mạn Nhi tới lựa ư, vậy còn phí sức lựa hai lần làm gì?” Hà thị nói.
“Được. Vậy con đừng lựa đậu nữa.” Chu thị thả một nắm đậu vừa chọnxong ra mới ngẩng đầu lên, “Con đi đem mấy bó củi ngoài cổng kia dọndẹp đi.”
“Gì?” Hiển nhiên Hà thị lấy làm kinh hãi, “Mẫu thân, vậy cũng chừng mười bó củi…”
“Mười bảy bó.” Chu thị nói, “Trước khi ăn cơm trưa, con đem mấy bó củi kia dọn dẹp tốt.”
Liên Mạn Nhi cười thầm, Hà thị nghĩ kiếm tiện nghi, đáng tiếc Chu thị sẽ không dung túng nàng như dung túng Liên Tú Nhi, đúng là như đụngphải thiết bàn.
Cái gọi là dọn dẹp bó củi, chính là dọn dẹp cây cao lương. Nông thônngười ta có cái gì cũng phải tận dụng hết công dụng. Đem lá trên cây cao lương can giật xuống dùng để nhóm lửa, chỉ để lại trụi lủi cây caolương, sang năm lúc trồng rau sẽ dùng nó làm cọc làm dàn cho dưa leo,đậu giác.
Hà thị dĩ nhiên không muốn, lựa đậu mặc dù phiền toái, nhưng ngồi ởtrên giường gạch ấm áp vô cùng , nếu đi ra ngoài dọn dẹp bó củi thì phải ở trong gió tuyết đứng hồi lâu, phía ngoài tuyết không lớn, nhưng giókhông nhỏ.
“Mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752746/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.