Edit : pthuBeta: SakurraTrời đầy mây không có một tia ánh mặt trời nào, là không có cách nàođem 50 cân đậu phộng kia còn dư lại phơi khô, như vậy liền không có cách nào hoàn thành ước định cùng với Vũ chưởng quỹ . Liên Mạn Nhi đi đếnsân nhỏ, cũng cảm giác được không khí ướt nhẹp. Nàng theo bản năng màđưa tay ra ,kết quả là có giọt nước nhỏ rơi vào trên lòng bàn tay củanàng.
Trời mưa rồi.
Mưa cũng không lớn, nhưng nhìn bầu trời mây đen giăng đầy, cũng không phải là trong chốc lát là có thể trời quang mây tạnh .
Liên Mạn Nhi đi trở về trong phòng , nhìn mấy cái sọt đan đặt nhữngđậu phộng còn không có phơi khô kia , vậy phải làm sao bây giờ .
“ Nếu không lại thả vào trong nồi sắt sao lại một lần nữa đi” Liên Thủ Tín đề nghị nói.
Liên Mạn Nhi lắc đầu. Nấu qua đậu phộng, lại thả vào trong nồi sắtsao, không chỉ có không sao khô nước ,còn có thể làm đậu phộng toàn bộvỏ ngoài bị thay đổi, đến lúc đó liền không có cách nào bán đi.
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Mọi người liên tiếp nói ra mấy cái sángkiến, đều bởi vì không thể được, đều bị Liên Mạn Nhi bác bỏ mất. Cả nhàcũng đều băn khoăn, sau ngày hôm nay nếu không thể đúng hạn giao ra 200cân đậu phộng trộn tỏi, dựa theo giao ước, bọn họ sẽ phải chịu phạt.Không biết vị Vũ chưởng quỹ kia sẽ phạt bọn họ cái gì sẽ phạt bọn họ rất nhiều bạc sao? Trong thời gian này tiền bọ họ bán đậu phộng trộn tỏi ,có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752689/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.