Edit: pthuBeta: SakuraTrong tay Liên Mạn Nhi mang theo một rổ đậu phộng, nàng có chút giậtmình, nhìn Liên Đóa Nhi một cái . Vẻ mặt Liên Đóa Nhi có chút cứng ngắc, vì nàng rất ít khi chủ động cùng Liên Mạn Nhi nói chuyện.
“Liên Mạn Nhi, ta có việc tìm ngươi.” Liên Đóa Nhi nói ra. Liên ĐóaNhi có việc tìm nàng, là có chuyện gì, hẳn là có việc muốn nàng hỗ trợ.Muốn nàng hỗ trợ, thái độ còn chảnh như vậy, Liên Đóa Nhi cho là bảnthân nàng là ai a. Trong lòng Liên Mạn Nhi nghĩ như vậy, cũng không đáplại Liên Đóa Nhi , cất bước liền hướng trong phòng mà đi. Trong lòngnàng vốn không thích Liên Đóa Nhi, không muốn trả lời nàng.
“ Liên Mạn Nhi…” Liên Đóa Nhi vừa nhìn thấy Liên Mạn Nhi không để ýtới nàng, nàng liền nóng nảy, duỗi ra một tay, nắm lấy cánh tay Liên Mạn Nhi .
Liên Mạn Nhi dừng lại chân, quay đầu nghiêng qua liếc Liên Đóa Nhi.
“ Muội gọi ai vậy ? “
“Liên , Mạn Nhi tỷ . “ Liên Đóa Nhi thấy vẻ mặt Liên Mạn Nhi mangthần sắc không dễ chọc , ngữ khí liền yếu đi ,có chút không tình nguyện , lại có chút nhút nhát mà gọi Liên Mạn Nhi một tiếng tỷ .
Liên Mạn Nhi và Liên Đóa Nhi cùng tuổi, so với Liên Đóa Nhi lớn hơnmấy tháng, Liên Đóa Nhi lẽ ra gọi nàng là tỷ, nhưng trước kia Liên ĐóaNhi con mắt nằm trên đỉnh đầu , trong con mắt nàng Liên Mạn Nhi là đứatrẻ quê mùa, số lần gọi Liên Mạn Nhi là tỷ, liền đếm đủ một bàn tay.
“Mạn Nhi tỷ. “
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752685/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.