Edit: Huyền phạmBeta: SakuraLiên Mạn Nhi nói dùng kim đâm lòng bàn chân, thì ánh mắt liền nhìnchằm chằm vào Chu Thị. Lại nói tiếp ,Chu thị cũng rất khó chịu, thân thể cũng không được động đậy chút nào. Liên Mạn Nhi cười thầm, thân thể Chu Thị không hề động đậy, nhưng mí mắt dưới lại không ngừng giật giật. Kỳthật Liên Mạn Nhi vẫn cảm thấy giả bộ hôn mê cùng giả bộ ngủ đều rất khó khăn. Mặc dù ngươi có thể khống chế mỗi khối cơ bắp ở trên người bảotrì bất động, nhưng là người bình thường sẽ rất khó khống chế mắt củamình. Chỉ cần trong lòng hơi chấn động,tròng mắt sẽ rất khó duy trì bấtđộng.
Liên Mạn Nhi cầm kim hướng vào lòng bàn chân của Chu Thị.
“Mạn Nhi, cháu muốn làm gì?” Liên Tú Nhi làm sao có thể trơ mắt nhìnLiên Mạn Nhi cầm kim đâm Chu Thị, liền vội vàng quát bảo ngưng lại.“Cháu nghe ai nói dùng kim đâm vào lòng bàn chân thì có tác dụng, cháumuốn hại bà nội cháu có phải không? Tứ ca, hai người cũng mặc kệ nànglàm bừa sao?”
“Mạn Nhi” Liên Thủ Tín cùng Trương Thị đồng thời nói.
“Cha, mẹ, cô cô, con đây cũng không phải tùy tiện nghe người ta nói,là Thạch thái y nói.” Liên Mạn Nhi giơ cái kim quơ quơ, cây kim kia được mài sáng như tuyết. “Là lần trước mời Thạch thái y đến nhà, con khôngphải cùng Thạch thái y ngồi chung một chiếc xe ngựa sao? Con liền nhớđến căn bệnh cũ của bà nội, cũng không có trị hết, có lẽ Thạch thái y có biện pháp, con liền cùng Thạch thái y nói.”
“Mẹ, con có hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752674/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.