Edit: RabitdễthươngBeta: Sakura“Mạn Nhi ah, các cháu đã đi chợ trở về rồi hả?” Liên Thủ Lễ chất phác theo sát mấy người Liên Mạn Nhi chào hỏi, “Cái này,bà nội cháu nói rauhẹ đã chết, phải xúc đi rồi.”
Liên Thủ Lễ mang theo đồ hốt phân ở bên trong đều là rau hẹ, cầm cáixẻng trực tiếp xúc xuống đất. Rau hẹ là loại rau xanh thông thường củanông thôn, có thể dùng để ăn sống. Liên gia trồng ba luống rau hẹ, mỗikhi đến mùa thu rau hẹ trải qua một quý, đều giống như vậy, dùng xẻngxúc rau hẹ lên. Mà gốc rau hẹ lưu trong đất, mùa xuân năm sau, trải quamột trận mưa, sẽ sinh trưởng ra rau hẹ mới.
Bất quá, hiện tại xúc rau hẹ dường như hơi sớm. Liên Mạn Nhi nhỏ mộtnắm rau hẹ, quả nhiên có dấu vết bị sâu trùng cắn. ở thời đại này khôngcó thuốc hóa học, rau hẹ lại dễ bị sâu ăn, chút côn trùng cũng khôngtính chuyện gì.
“Tam bá, có phải là hơi sớm một chút hay không, côn trùng cũng khôngnhiều.” Liên Mạn Nhi còn nghĩ muốn ăn rau hẹ trứng tráng, rau hẹ nhânbánh, rau hẹ hộp ….
“Bá cũng là nói như vậy, nhưng bà nội cháu lại muốn hiện tại xúc.” Liên Thủ Lễ trung thực mà nói.
Việc nhà Liên gia, đều là Chu thị định đoạt. Chu thị nói đúng làđúng, không đúng cũng là đúng, ngoại trừ Liên lão gia tử, người khác đều không có quyền hạn nghi vấn. Nếu ai hơi chút lộ ra ý kiên bất đồng, thì sẽ chờ đợi nghênh đón trận mưa to gió lớn của Chu thị.
“Tam bá, đừng xúc hết, chừa cho nhà cháu một chút.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752670/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.