Edit: Hương GiangCổ thị bị Chu thị mắng xấu hổ không chịu nổi, định đụng đầu vào câycột tự vận. Liên Hoa Nhi, Liên Đóa Nhi cùng Tưởng thị đều ở bên cạnh,sao có thể trơ mắt nhìn nàng hướng cây cột đụng, liền cùng nhau ôm lạicản nàng, khóc thành một đoàn.
“ Để cho mẹ chết đi, mẹ còn mặt mũi gì sống…” Cổ thị giãy giụa, xem bộ dáng là không có ý hướng trên cây cột đụng nữa.
“ Mẹ, đừng bỏ con nha.” Liên Đóa Nhi khóc hô.
Tưởng thị cùng Liên Hoa Nhi cũng khóc sướt mướt, Nữu Nữu còn nhỏ,chưa từng thấy trận chiến như vậy, lúc này cũng lên tiếng khóc lớn.
Trong nhà loạn thành một đống, Liên lão gia tử chân mày nhíu lại một chỗ.
“Ngươi còn có mặt mũi đi tìm cái chết, ta mắng sai ngươi sao? Ngươiđây là hù dọa người nào, các ngươi đều buông ra để nàng đi chết đi.” Chu thị ngồi yên nói.
Cổ thị nghe được Chu thị nói như vậy, tiếng khóc càng lớn hơn.
“ Cha, nương, những năm nay con không dám nhận có công lao nhưng cũng có khổ lao…”
“Ngươi còn công lao, khổ lao, ngươi cũng thật có mặt để nói. Ngươixem một chút ngươi đem mấy hài tử dạy thành cái dạng gì rồi, Liên giathật là bất hạnh mới lấy ngươi vào cửa.” Chu thị vừa phun nước bọt vừanói “ Từ lúc con gái đã xuất giá, ngươi liền trưng lên tư thế thiên kimtiểu thư. Không muốn hầu hạ ta và phụ thân ngươi, xúi giục lão Đại mangđến trấn trên ở. Xa cách chúng ta, ngươi gống như yêu tinh. Ngươi bâygiờ chê chúng ta là già mà không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752652/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.