Edit: Bỉ NgạnNghe thấy tiếng động, Liên Mạn Nhi cũng phát hiện nhánh cây mình cầmtrong tay đích thị là khác thường. Nàng có chút cúi đầu nhìn xuống thìphát hiện tay mình cầm lấy chính là một nửa ống tay áo của ai đó.
Nơi này có người, vậy mà nàng lại không hề phát hiện !
Liên Mạn Nhi vội vàng vuông tay ra, dựa vào tảng đá bên cạnh, đồngthời uốn éo thân thể, kết quả là cùng người kia chạm mặt nhau.
Tim Liên Mạn Nhi đột nhiên đập nhanh hai nhịp. Đó là một người có vẻmặt hơi tái nhợt, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến cảm nhận. “Như con gái vậy”, trong đầu Liên Mạn Nhi lập tức xuất hiện bốn chữ như vậy.
Đúng vậy, người trước mặt chính là một nam tử, thoạt nhìn không rõđược tuổi tác, mặc trường bào màu trắng trên tay áo có thêu hình mặttrăng, lưng tựa vào một đoạn tường đất, nửa ngồi nửa nằm tại đó. LiênMạn Nhi kiếp trước từng gặp nhiều tuấn nam mỹ nữ, nên từ đây về sau,người Liên gia chỉ có một dáng vẻ bình thường, nhưng nam tử này đích thị là quá đẹp, khiến cho nàng kinh ngạc không thôi.
Trong không khí có mùi máu nhàn nhạt, Liên Mạn Nhi nhìn vào bên trong đôi mắt đen nhánh của nam tử, trong lúc này nó không có chứa bất kì thứ gì, lại khiến cho nàng muốn kêu lớn lên một tiếng liền nuốt vào bụng.
Cũng thật là, nam tử này không phải là người nông thôn phụ cận gầnđây, lại bị thương, không tiếng động ngồi ở chỗ này. Liên Mạn Nhi theobản năng cảm thấy có nguy hiểm, cũng đoán được, tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752608/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.