Editor: RabbitdethuongBeta: Tiểu Tuyền“Không phải bó chân, không phải bó chân.” Trương thị cùng Liên Chi Nhi đều cười.
Ngũ Lang cười kéo tiểu Thất đi ra ngoài, Liên Chi Nhi liền cỡi giày, cho Liên Mạn Nhi xem chân của nàng.
Chân Liên Chi Nhi là chân thiên túc (Không có bó chân),mang vớ vải hơi mỏng, bên ngoài còn quấn từng vòng băng gạc.
“Nương sợ chúng ta luôn làm việc nặng, chân sẽ khó coi. Dùng băng gạc quấn quanh như vậy, không thể như chân Hoa Nhi tỷ tỷ các nàng nhỏ nhắn, nhưng cũng sẽ không quá khó nhìn.” Liên Chi Nhi nói, Lúc làm việc cũngkhông bị cản trở.”
“Ah, nguyên lai là như vậy.”
Liên Mạn Nhi thở dài một hơi. Nàng nhớ rõ kiếp trước tựa hồ đã từngnghe nói qua, thời Tống triều, nữ nhân vì chân đẹp, liền dùng loạiphương pháp này quấn chân. Không biết vì cái gì càng về sau, quấn chânlại biến thành cái loại phương thức bó chân tàn nhẫn gây nên tàn phếnày.
“Tới, nương quấn cho con.” Trương thị lại bảo Liên Mạn Nhi ngồi vàotrên giường gạch, cầm lấy băng gạc, từng vòng mà quấn vào chân Liên MạnNhi. Còn một bên quấn một bên hỏi Liên Mạn Nhi chặt hay khôngchặt.”Nương sẽ không quấn thật chặt cho con, cũng không thể quá lỏng,quá lỏng sẽ vô dụng.”
Trương thị cúi đầu tỉ mỉ quấn chân cho nữ nhi, trong lòng là tràn ngập áy náy.
“Nương thực xin lỗi các con.” Trương thị thấp giọng nói.
“Nương, ngài đừng nói như vậy, chân to rất tốt.” Liên Chi Nhi nói,nàng từ rất nhỏ đã bắt đầu giúp Trương thị làm việc, biết rõ Trương thịvì không thể cho nàng quấn chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752596/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.