Editor: SakurahuongBeta: Tiểu TuyềnTrương thị sửng sốt một chút rồi đem khoai tây để qua một bên, xong đi lấy đậu giác được cắt tới đưa cho Chu thị.
Chu thị không có đón lấy mà đứng dậy trừng mắt với Trương thị. “ Đúng là khen ngược ngươi mà, làm thức ăn một mình cũng không xong, cái gìcũng trông cậy vào cái lão bà tử ta đây, đã lớn tuổi như vậy còn phải ởmột bên hầu hạ mấy tiểu tức phụ các ngươi.”
Đây là làm sao a, tìm xương trong trứng gà mà, dù cho Trương thị làmgì thì cũng không đúng. Người ta nói tượng đất cũng có công dụng củatượng đất, vậy mà Trương thị nghe vậy cũng thật không có tức giận. Bấtquá ngay cả Mạn Nhi cũng không nhìn được.
“ Nội, mới vừa rồi nương bỏ dầu như vậy là muốn xào một bồn lớn khoai tây, ngài lại sợ nhiều dầu. Giờ xào đậu giác ngài lại bỏ thêm rất nhiều dầu nữa chẳng phải là lãng phí sao.” Liên Mạn Nhi không nhịn được mởmiệng nói.
“ Mạn Nhi!” Trương thị nhanh chóng ngăn cản Mạn Nhi nhưng cũng không cản được những lời Mạn Nhi vừa nói.
Liền nghe choảng một tiếng, Chu thị đem cái muỗng ném vào trên kệ bếp.
“ Ta sống vô dụng rồi, một cái tiểu nha đầu như ngươi cũng dám nóivới ta như vậy.” Chu thị thiếu chút nữa lấy tay chọc thủng mắt của LiênMạn Nhi.
Trương thị vội vả đem Mạn Nhi kéo vào lồng ngực mình. “ Nương, Mạnnhi là tiểu hài tử không hiểu chuyện lại vừa té đập vào đầu, ngài đừngchấp nhặt với nàng.” Trương thị bận rộn khuyên nhủ, “ Mạn Nhi con maumau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752588/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.