Editor: SakurahuongBeta: Tiểu TuyềnLiên lão gia tử nói như vậy là muốn mấy nhi tử cùng gánh chịu chuyện năm trăm lượng bạc này.
“ Còn gom góp làm gì a, tiền của chúng con không phải đều ở trong tay của phụ thân mẫu thân sao?” Liên Thủ Lễ đường hoàng thành thực nói.Liên gia là do Lão gia tử và Lão thái thái làm đương gia, trong tay mấynhi tử bọn họ một mống tài sản cũng không có.
Năm trăm lượng bạc không phải là số lượng nhỏ, đối với Liên gia thìcàng có thể dùng từ “táng gia bại sản” để hình dung. Liên lão gia tử làngười cẩn trọng, tại sao lại làm ra quyết định như vậy.
Lại nói, Liên lão gia tử ở trong thôn này được coi như là một nhân vật truyền kỳ.
Tổ tiên Liên gia đã không có người nổi danh, Liên lão gia tử là haibàn tay trắng dựng nghiệp. Hắn từ nhỏ không có cha mẹ, không thể làm gìkhác hơn là ra ngoài làm học đồ. Bởi vì bản tính đối đãi người trung hậu chăm chỉ nên trong cửa hàng quan hệ rất tốt. Hắn lại là người có chíkhí, đầu óc linh hoạt, học giỏi và đặc biệt có chí tiến thủ, so vớinhững học đồ lười biếng, không có lý tưởng khác, hắn rất nhanh đã dốclòng tính toán để quen thuộc,hơn nữa còn âm thầm luyện được chữ tốt.Trong chuyện này gian khổ không ai biết đến cuối cùng hắn cũng là mộtchưởng quỹ của một cửa hiệu ở mặt đường lớn.
Hơn hai mươi mấy năm làm chưởng quỹ, Liên lão gia tử cũng tích góptừng chút từng chút tiền bạc. Song trong lòng hắn những thứ này đều làlót đường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752585/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.