“Bạch Dịch!”
Thấy có người bước ra từ sau lưng Mục Thập Tam, Vương Giáp lập tức nhận ra ngay, sau đó gã gào lên hung tợn: “Chính hắn giết chết Hàn Dung!”
Vương Thương và hai tu sĩ Kim Đan khác nghe thấy đối phương là kẻ thù đã giết Hàn Dung, tức thì cơn giận tăng lên. Rồi rất nhanh, Vương Thương phát hiện thiếu niên đối diện đầm lầy cũng có khí tức trình độ Kim Đan dao động.
“Kim Đan?” Bên cạnh Vương Thương, một tu sĩ Kim Đan tên Lưu Song nói. Gã cũng là một trong tiểu Thất Sát, là người hành xử vô cùng cẩn thận.
“Kim Đan thì sao, một tên Kim Đan có thể giết được ba người Kim Đan chúng ta hay sao. Nếu là người Thương Vân tông thì chuẩn bị táng thân ở đây đi.”
Một tu sĩ Kim Đan tên Triệu Hắc Hổ đĩnh đạc nói. Gã là kẻ liều lĩnh nhất trong đám tiểu Thất Sát, lúc tại Trúc Cơ đã không coi ai ra gì, giờ Kim Đan đại thành sao còn để ý một đệ tử Thương Vân trình độ Kim Đan.
“Ta nhận ra ngươi, tên Bạch Dịch đúng không?”
Vẻ giận giữ trên mặt Vương Thương lắng xuống, gã hào hứng hỏi. Trong Thất Sát Môn, gã được mệnh danh là cánh tay của tiểu Thất Sát, rất được Tông chủ Thất Sát coi trọng, hơn nữa vô cùng gian manh lão luyện.
“Lúc tam tông luận võ có thấy ngươi dùng Khôi Lỗi lên đài, tiếc khi đó không gặp ngươi ra tay, không ngờ cũng là một vị kỳ tài. Ngươi có thể tiến giai Kim Đan trong Hóa Cảnh, xem ra không phải dạng người vô dụng.”
Vương Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1716065/quyen-2-chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.