Chỉ là một vài âm quỷ mượn hốc cây và khi Huyết Sát trong Hóa Cảnh ngưng tụ thành mà thôi, làm có cửa thành đối thủ với chiến hồn trong Chiến Hồn kỳ. Sở dĩ Bạch Dịch không động thủ trước là muốn dẫn âm hồn gần đây tới hết để xử sạch một mẻ.
Đưa Linh thức rời khỏi hốc cây, Bạch Dịch cảm giác đầm lầy xung quanh thêm một lần rồi chuẩn bị chính thức đột phá cảnh giới.
Lúc Linh thức quay về, Bạch Dịch hơi trầm ngầm, cuối cùng bỏ qua ý định bố trí ảo trận quanh các hốc cây cạnh đầm lầy.
Loại hốc cây rỗng ruột này vốn vô cùng bí ẩn, nếu bên ngoài còn thêm ảo trận che đậy khí tức thì có phần vẽ rắn thêm chân. Có thể tu sĩ đi qua đây sẽ không phát hiện dị tượng của gốc cổ thụ này nhưng lại phát hiện khí tức có ảo trận tồn tại, vậy chẳng bằng thuận theo tự nhiên cho hợp.
Hơn mười vạn khối Linh thạch cấp thấp được Bạch Dịch lấy ra, từ dưới lên trên rải tới tận ngọn cây. Đám Linh thạch cấp thấp này đều xếp quanh hốc cây, biến cả cái hốc cây thành một tầng áo lấp lánh.
Dùng mười vạn Linh thạch bày Câu Linh trận hung danh hiển hách ở thời kỳ Thượng cỏ, Bạch Dịch thu hết chiến hồn khác vào hồn kỷ, chỉ để lại Mạc A ngây ngốc nhìn đám Linh thạch xung quanh.
“Mạc A, lấy ngươi vi dẫn, triệu Ngũ Quỷ Bàn Vận!”
Trong tiếng quát nhẹ, Bạch Dịch bấm động bí pháp Quỷ đạo phức tạp huyền ảo. Trong lúc thủ ấn chớp đọng, Mạc A quỳ rạp xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1716061/quyen-2-chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.