Trong nháy mắt bị Vương Giáp đập bay, Hàn Dung đã biết bản thân mình bị bán rẻ. Tuy tiểu Thất Sát có thể hợp lực giết địch nhưng đối mặt với sống chết, tình đồng môn chẳng khác rác rưởi là bao. Nếu có thể dùng đồng môn cản cường địch, chúng sẽ không do dự bán đứng đồng bản, bảo vệ tính mạng mình.
Trong lòng Hàn Dung vừa hận vừa thầm mắng bản thân sao không động thủ sớm. Nếu người bị đánh bay là Vương Giáp, nàng ta cũng có thể chạy ra tìm đường sống được.
Đã bị đồng môn ám toán, Hàn Dung cũng không còn gì luyến lưu, lúc bay về phía Bạch Dịch đồng thời cũng toàn lực thúc giục phi kiếm. Tiếc rằng thanh kiếm của nàng ta chỉ là Pháp khí cấp cao, vốn không đủ sức cản được độ chặt chém của loại Pháp khí cực phẩm như Tử Đằng Kiếm.
Một trận ma sát lóe lên, phi kiếm của Hàn Dung bị chém thành vài khúc, hai chân nàng ta cũng khó nắm mới đứng vững trên đất. Đồng thời với đó, một mảnh kiếm gãy vừa lúc cắt qua mắt cá chân nàng ta.
Hơi lảo đảo về trước, rồi Hàn Dung ngã nhào xuống đất, khóe miệng tràn ra chút máu tươi. Bạch Dịch đứng cách nàng ta chưa đầy một trượng, ở cự ly này, chắc chắn nàng ta sẽ phải chết.
Tử Đằng Kiếm đen như mực lơ lửng trước mặt, sắc mặt Hàn Dung thay đổi trong nháy mắt, quyết định thôi chống cự.
Hai người liên thủ cũng không phải đối thủ của Bạch Dịch, lúc này chẳng những Pháp khí cực phẩm của Hàn Dung đã tự bạo mà bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1716058/quyen-2-chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.