Dịch: Lạc Đinh Đang
Chuyện cũ vạn năm trước chuyện cũ thoáng qua trong lòng Bạch Dịch không gây ra chút gợn sóng nào, chỉ là khóe miệng hắn hơi cong lên, lơ đãng nhớ lại người thanh niên tu sĩ năm đó mạnh mẽ và can đảm.
Pháp bảo luyện chế từ băng nham sớm đã biến thành tro bụi trong nhiều năm ác chiến, thi thoảng dòng sông ký ức hiện lên, không lâu sau đó lại lặng xuống.
Bạch Dịch nhìn qua cung điện băng tuyết ngày càng gần, trong đôi mắt bình tĩnh hiện lên một tia bén nhọn.
Cấm địa Hàn Ngọc Tông mới có Vạn Niên Hàn Băng, lấy tu vi hiện giờ của hắn, muốn lấy trộm không khác người si nói mộng. Tu vi Trúc Cơ trung kỳ trước mắt một đám Trưởng lão Hàn Ngọc Tông không khác con sâu cái kiến, càng đừng nói đến vị Tông chủ Hàn Ngọc Tông Nguyên Anh trung kỳ kia.
Không thể trộm, vậy chỉ có thể đổi. Trên người Bạch Dịch có không ít Linh thạch, chỉ riêng Linh thạch có từ Tào Cửu Tiền đã hơn trăm vạn, không khó để đổi lấy chút ít Vạn Niên Hàn Băng. Nhưng muốn chế tạo quan tài hàn băng thì mấy khối Vạn Niên Hàn Băng không đủ dùng.
Trên đường đi Bạch Dịch cũng không nghĩ được biện pháp nào tốt, đành phải đi một bước nhìn một bước. Ít nhất ở Hàn Ngọc Tông hắn còn có người quen, không đến mức bị người ta cấm ngoài cửa.
Thanh Vân Tước bay đến băng nham, được Bạch Dịch thu vào. Cách đó không xa là một cánh cửa bằng băng tinh cực lớn, hai bên cửa băng đều là tường băng cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1716011/quyen-2-chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.