Dịch: Lạc Đinh Đang
Dương Nhất Phàm nói lời này ra, bầu không khí trong phòng lập tức lộ vẻ quỷ dị.
Ánh mắt bình tĩnh của Bạch Dịch bỗng nhiên biến đổi một lần nữa, đồng tử co lại như kim châm, một cỗ cảm giác nguy cơ cực lớn trong nháy mắt đánh úp lại.
Khiến Bạch Dịch cảm thấy nguy hiểm, thực sự không phải là Dương Hải hạ độc, mà là nụ cười cổ quái trên mặt Dương Nhất Phàm.
Dương Hải thấy bị người vạch trần, thở dài một tiếng, nhìn Dương Nhất Phàm nói: "Ta và ngươi lần đầu gặp mặt, lại không oán không cừu, ta cũng không muốn ra hạ sách này. Chỉ là ngươi mang theo sát ý mà đến, không biết là muốn giết ta, hay là muốn giết chết Bạch Dịch. Có thể nhận ra độc kiến Minh Loa Nghĩ Hậu, xem ra trình độ đan đạo của ngươi đã ở trên ta.”
Từ khi Dương Hải cảm ngộ ra đạo căn liền cực kỳ mẫn cảm với sát ý. Lần trước hắn có thể nhìn ra sát ý của Bạch Dịch, lần này cũng nhìn ra sát ý của Dương Nhất Phàm, vì vậy mới dùng độc kiến dưới đáy cốc đến độc sát Dương Nhất Phàm mang theo sát ý.
Ở đây chỉ có Dương Hải và Bạch Dịch, bất kể sát ý của Dương Nhất Phàm là ở nhằm vào ai, đều là một trận tai nạn không cách nào cứu vãn. Đáng tiếc là, tuy Dương Hải nhìn ra sát ý của Dương Nhất Phàm nhưng lại không nhìn ra chân thân Dương Nhất Phàm.
"Ha ha ha!"
Dương Nhất Phàm bỗng nhiên phá lên cười, nói: "Đồ nhi, phương pháp phân biệt độc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1715996/quyen-2-chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.