Dịch giả: Lạc Đinh Đang
"Cửu Tuyến Lan chân chính."
Bạch Dịch chỉ nói mấy chữ này rồi im lặng không nói tiếp, mà thần sắc Mục Kiếm Nhất thì bắt đầu biến ảo bất định.
Sau nửa ngày, Mục Kiếm Nhất chợt khẽ phất tay, lập tức Nghê Thu Vũ cung kính khoanh tay mà đứng nhắm hai mắt lại, ngất đi.
"Yên tâm, lão phu chỉ khiến nàng nghỉ ngơi một lát mà thôi."
Mục Kiếm Nhất nhìn qua cả vườn Kỳ Lan, ngữ khí có chút cổ quái nói: "Lần trước ngươi nói nước không nguồn cho lão phu biết, trải qua mấy tháng nghiệm chứng, đích thực vô cùng hữu ích với Cửu Tuyến Lan, điểm này ngươi nói không sai. Sao lần này lại nhắc tới Cửu Tuyến Lan chân chính, chẳng lẽ chỉ với nước không nguồn thì không thể trồng được Cửu Tuyến Lan chân chính?"
Bạch Dịch âm thầm gật đầu, đều nói người già mà thành tinh, đích thực không giả. Bản thân hắn chỉ nói một câu, Mục Kiếm Nhất đã có thể đoán ra đại khái.
"Không có nước không nguồn tuyệt đối không trồng được Cửu Tuyến Lan cực phẩm, điểm này tiền bối đã nghiệm chứng. Nhưng mà, mặc dù dùng nước không nguồn, chưa chắc ngươi có thể trồng được ra Cửu Tuyến Lan cực phẩm, bởi vì nước không nguồn là căn bản, một vật khác, mới là mấu chốt."
Bạch Dịch nói qua, vừa sải bước tiến vào dược viên, tìm kiếm trong chốc lát, rồi dừng lại ở một đóa hoa Kỳ Lan mọc lên bảy vân trắng giữa trung tâm.
Mục Kiếm Nhất có chút hứng thú mà nhìn Bạch Dịch. Mảnh dược viên này ngoại trừ chính hắn ra thì chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1715989/quyen-2-chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.