Dịch giả: Lạc Đinh Đang
Nghê Thế Kỳ đã gần trăm tuổi, hắn có tu vi Kim Đan sơ kỳ, nhiều năm trước sau khi tiến giai Kim Đan được Quốc chủ Nam Chiếu sắc phong là Phổ Dương Vương.
Lão Vương gia này có tổng cộng tám đứa con, ba nam, năm nữ. Còn sống đến giờ chỉ có một người con thứ hai không chút thiên phú nào, không thể trở thành Tu Chân Giả, bảy đứa con còn lại đều tử chiến dưới Chiến thành.
Thiên phú tu luyện của Nghê Thế Kỳ không tính là quá tốt, đạt tới Kim Đan sơ kỳ xong không thể tiến thêm chút nào nữa, nhiều năm qua luôn dừng lại ở Kim Đan sơ kỳ, thuộc về Vương gia cảnh giới thấp nhất của Nam Chiếu.
Cũng may Chiến thành tranh đoạt nước Nam Chiếu không phải dựa vào tu vi cảnh giới, mà là dũng mãnh và tàn nhẫn. Chỉ có người võ dũng (vũ lực + gan dạ) mới có thể leo lên kỳ đài Vương cao nhất trong Chiến thành.
Nước Nam Chiếu có một quy củ, mỗi lần tranh đoạt Chiến thành, toàn bộ Tu Chân Giả phải mặc một loại áo giáp mà Hoàng tộc luyện chế.
Loại áo giáp này được xưng là Tuyệt Linh Giáp, khi mặc trên người sẽ lập tức ngăn cách linh lực của Tu Chân Giả, dù cầm phi kiếm cũng không cách nào dùng được, chỉ có thể cho rằng đó là một thanh kiếm bình thường có uy lực lớn một chút mà thôi.
Tuyệt Linh Giáp ngăn cách linh lực hoàn toàn, biến Tu Chân Giả thành phàm nhân. Mà phàm thế nhân gian chém giết, chỉ cần đủ ngoan độc, đủ mãnh liệt là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1715969/quyen-2-chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.