Dịch: Lạc Đinh Đang
Nếu nói các tộc lão khác của Mục gia vẫn còn bán tín bán nghi tung tích lão tổ qua lời Bạch Dịch, Mục Tử Thành đã hoàn toàn tin.
Vì Mục Tử Thành biết rõ, có thể cùng lúc hái xuống năm đóa Ngũ tuyến Kỳ Lan, trừ cấm địa Mục gia chuyên gieo trồng Cửu Tuyến Lan cũng chỉ có thể từ tay lão tổ Mục Kiếm Nhất.
Toàn bộ Thanh Châu, tuyệt đối không có nơi thứ hai nào có thể đồng thời sinh trưởng năm đóa Ngũ tuyến Kỳ Lan. Với điểm này, Mục Tử Thành tin tưởng không nghi ngờ.
Truyền Tống Trận đã nổi lên một vầng sáng trắng, giống như một cổng ánh sáng cực lớn bay lên, chỉ cần bước vào đó, trong thời gian ngắn có thể di chuyển vạn dặm.
Bạch Dịch đứng ngoài Truyền Tống Trận, vầng sáng phóng lên trời không che được cặp mắt của hắn. Truyền Tống Trận không hoàn toàn ổn định, chỉ khi vầng sáng kia hạ xuống trận cơ mới có thể bắt đầu truyền tống.
Xung quanh Truyền Tống Trận có không ít đệ tử Mục gia. Mục Vũ thấy hào quang chớp động ở Truyền Tống Trận thì nuốt nước miếng, cả gan đến gần Mục Tử Thành, nhỏ giọng nói: "Thái gia gia, ta có thể tới Nam Chiếu một chuyến không, gần đây tôn nhi như ngộ ra một điều, muốn đến Nam Chiếu rèn luyện một phen."
Mục Vũ vừa mở miệng, lập tức vô số đệ tử Mục gia lao tới. Không ai dám nói, nhưng tất cả đều dùng ánh mắt khẩn cầu, ngay cả lực sĩ Mục Thập Tam khờ ngốc cũng ngồi cạnh Truyền Tống Trận, nhìn vầng sáng trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1715966/quyen-2-chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.