Dịch: Lạc Đinh Đang
"Ngươi đúng thật là đáng chết."
Bạch Dịch không hề có vẻ sợ hãi mà đi vào giữa điện, khi đi qua Chương Nhạc, hắn thấp giọng nói. Chương Nhạc nghe thấy liền biến sắc, sự đố kị trong lòng nổi lên. Trong lòng hắn, Mục Linh là cấm vật của mình, bất kể nam nhân nào tiếp xúc với Mục Linh, tất cả đều phải chết.
Nhân số đã có đủ, những vũ công quỳ trên đất kia lập tức xếp thành một hàng. Âm thanh đàn sáo tiếp tục vang lên, người Mục gia xung quanh đều mang theo thần sắc đùa cợt nhìn qua vị vũ công đặc biệt kia.
Tu Chân Giả hiến vũ, bọn họ chưa từng thấy qua cảnh này.
Sắc mặt Nghê Thu Vũ đã tái mét, nắm tay siết chặt run lên. Ngay như nàng là nữ tu còn không chịu được khi bị người khác bắt hiến vũ, huống chi Bạch Dịch đường đường là nam nhi thân cao bảy thước.
Vẻ mặt Mục Linh đầy hối hận. Nếu nàng không mang theo Nghê Thu Vũ và Bạch Dịch đến xem Đấu Thú Vũ thì sẽ không có nguy cơ này. Đáng lẽ hai ngày trước khi gặp Chương Nhạc ở hậu hoa viên, nàng phải nghĩ tới điểm này mới phải.
Lấy tâm tư hèn hạ của Chương Nhạc, một khi thấy thiếu niên tuấn tú Bạch Dịch ở cạnh mình, nhất định sẽ nghĩ mọi cách diệt trừ hắn.
Mục Đức như cười mà không cười xem vũ công nhảy múa, trong mắt Chương Nhạc lóe lên sự đố kị, Lôi Thạc ở một bên xem chuyện cười, Mục Vũ lại điên cuồng ăn uống. Những người Mục gia khác đều mang theo tâm tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1715961/quyen-2-chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.