Dịch giả: Lạc Đinh Đang
Uống cạn rượu mạnh, dáng vẻ không vướng bụi trần trên người Dương Hải càng đậm thêm vài phần, ánh mắt trở nên vô cùng thanh tịnh. Ngoại trừ cơ thể run nhè nhẹ, thoạt nhìn rất giống một vị cao tăng đắc đạo.
Cơ thể run rẩy là vì đan độc đang tàn sát bừa bãi, độc lực còn lại của Hoặc Tâm Hoàn không phải thứ một phàm nhân như Dương Hải có thể ngăn cản hết.
Khi bộc phát, rõ ràng Dương Hải vô cùng bình tĩnh, không nhìn ra bất kì vẻ đau khổ nào, trên mặt còn mang theo nụ cười, cực kì bình thản.
"Khi trở lại ta sẽ mang giải dược của Hoặc Tâm Hoàn." Bạch Dịch đặt chén rượu xuống, nói: "Bách Diện Ngư Kiểm kia còn tốt không? Ta cần dùng đến nó."
"Ta hiểu rất nhiều đạo lý nhưng lại như càng rơi vào đầm sâu..." Dương Hải nhăn mày, lộ ra vẻ buồn rầu. Hắn lấy Bách Diện Ngư Kiểm lúc trước Bạch Dịch dùng Khôi Lỗi đưa vào Thiên Lao trả lại, hỏi: "Ngươi thật sự muốn để lại sơ hở là ta?"
Bạch Dịch lấy lại Bách Diện Ngư Kiểm, nhẹ nhàng cười, không giải thích, cũng không nhiều lời mà đứng dậy rời đi.
Dương Hải vẫn không hiểu vì sao Bạch Dịch không giết mình. Lúc mới gặp, sát ý trên người đối phương dày đặc lạ thường, vì sao sau đó lại biến mất không thấy?
Bạch Dịch có thể chỉ điểm Dương Hải về việc thu nạp linh lực ngũ hành nhưng sẽ không nhiều lời về đạo căn.
Một chữ "Đạo" ẩn chứa thiên địa vạn vật, đạo lý thế gian, lại mờ ảo hư không, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1715936/quyen-2-chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.