Dịch giả: archnguyen1984
Tô Hải Đường tự đứng ra làm chứng khiến sắc mặt một ít trưởng lão Thương Vân Tông khẽ biến, còn trong mắt trưởng lão Trần Xương của Thất Sát Môn lại hiện lên một tia đắc ý mờ mịt.
“Chuyện này có chút phiền phức.”
Sở Cửu Hồng nhìn Tô Hải Đường của Hàn Ngọc Tông, khuôn mặt lạnh như băng không thay đổi, giọng nói không hề mang theo bất cứ chấn động nào. “Nếu Tô trưởng lão đã đứng ra làm chứng, tất nhiên Thanh Châu Minh Ngọc đã bị oan uổng rồi.”
Nói tới đó, từ cơ thể Sở Cửu Hồng bỗng bộc phát ra uy áp khủng bố của một cường giả Nguyên Anh kỳ, hoàn toàn chấn trụ thân thể Vương Nhiễm đang đứng bên cạnh nàng, sau đó quát lạnh. “Như vậy có nghĩa, chính đệ tử ngoại môn của Thương Vân Tông ta đã nói dối rồi.”
Bị uy áp của cường giả Nguyên Anh bao phủ, Vương Nhiễm quỳ sụp hai gối trên đài, sắc mặt đã trắng bệch không còn chút huyết sắc nào. Hắn sợ hãi kêu lên. “Ta không nói dối! Ta không nói dối! Trưởng lão Chấp pháp minh xét, ta thật sự không có nói láo. Trong ngày Nhập Vân Cốc bị tàn sát ấy, chính ta đã nhìn thấy nữ nhân kia.”
“Ngươi không nói lão, chẳng lẽ trưởng lão Nguyên Anh của Hàn Ngọc Tông lại nói láo hay sao?” Sắc mặt Sở Cửu Hồng càng trở nên lạnh lẽo hơn, nàng phân phó. “Đệ tử Hình Đường đâu?”
“Có!”
Đám đệ tử Hình Đường đứng sau lưng Sở Cửu Hồng nhất tề quát lên, tiếng quát chứa đầy sát khí.
“Đệ tử ngoại môn Vương Nhiễm vu oan cho đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1715891/quyen-2-chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.