Dịch giả: archnguyen1984
Không mua được tài liệu luyện đan nhưng lại mua được một đóa Phượng Quan Thụy Liên cộng thêm hai ngàn Linh thạch, chuyến đi Chấp Sự Đường này Bạch Dịch không về tay không rồi.
Hắn sớm đã không để ý tới nữ tử Thanh Châu Minh Ngọc kia mà trở về Lưu Tiên Cư.
Trở lại Lưu Tiên Cư, vừa mới bước vào cửa Bạch Dịch đã nhìn thấy Dương Nhất Phàm đang đợi mình.
Lúc này Dương Nhất Phàm không phải tìm kiếm tài liệu để áp chế Quỷ vật nữa, hắn ngồi trên ghế, nét mặt hào hứng. Nhìn thấy Bạch Dịch, không đợi đối phương hỏi thăm hắn đã khoe. “Dựa theo phương pháp của ngươi, ta luyện chế giải dược, không tới mười ngày đã có thể khôi phục tu vi Trúc Cơ trung kỳ rồi.”
Dương Nhất Phàm bị tông môn lạnh nhạt nhiều năm, cuối cùng đã thấy được hy vọng. Hắn cảm thấy được niềm hăng hái năm xưa mình từng có, trong lòng vô cùng cảm kích đối phương.
Bạch Dịch cũng vui mừng gật đầu nói. “Thiên phú Linh căn đơn hệ quả nhiên bất phàm. Ngươi yên tâm, tạo nghệ sau này của ngươi nhất định không thấp hơn tên trưởng lão Đan Các kia.”
Những lời này của Bạch Dịch nếu để người khác nghe được thì chẳng khác gì những lời nói khoác mà không biết ngượng mồm, nhưng Dương Nhất Phàm nghe xong thì không những không hoài nghi mà còn vô cùng cung kính. Hắn đứng dậy, ôm quyền thi lễ với Bạch Dịch. “Không có ngươi, sẽ không có Dương Nhất Phàm ta hôm nay. Từ giờ trở đi, Nhất Phàm nguyện để mặc cho ngươi phân phó.”
Từ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1715883/quyen-2-chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.