Dịch giả: archnguyen1984
Trong ba ngày ở Thạch Lĩnh phường thị, ngoài việc thu thập tài liệu Bạch Dịch còn gặp mấy đệ tử thuộc Thương Vân Tông cũng có mặt ở đây, nhưng bộ dáng vội vã nhưng đang tìm kiếm gì đó chứ không giống người tới đây để tìm kiếm tài nguyên.
Đối với mấy người đồng môn gặp được trong phường thị này Bạch Dịch cũng không để ý. Ba ngày sau hắn rời khỏi phường thị.
Xuất phát từ phường thị Thạch Lĩnh, hắn ngự kiếm phi hành tới Thương Vân Tông chỉ mất có hơn nửa ngày. Tại phường thị, Bạch Dịch đã mua một kiện Pháp khí đê giai phi hành để làm phương tiện đi lại, cũng tiện che giấu khả năng ngự kiếm thuần thục của mình.
Dù sao hắn cũng không vội, Bạch Dịch thoải mái ngồi trên phi chu, chỉ dùng Linh khí vừa đủ để điều khiển.
Tính từ lúc xuất phát ở Thương Vân Tông tới giờ mới qua gần mười ngày, đệ tử tham gia rèn luyện đều đã quay trở về tông môn, sợ rằng Bạch Dịch là người cuối cùng trở về. Dù sao hắn đã trừ bỏ Lũng Thiên Lý, từ giờ trở đi đã có thể an tĩnh tu luyện rồi, mấy ngày thời gian cũng không tính là gì.
Sau nửa ngày phi hành, bỗng trên khuôn mặt Bạch Dịch hiện lên một tia chấn động, hắn nhìn về sau lưng. Từ xa xa có một đội tu sĩ đang ngự kiếm phi hành với tốc độ rất nhanh đuổi theo.
Đám tu sĩ này có mười mấy người, tất cả đều mặc đạo bào màu trắng của đệ tử chân truyền, ai nấy sắc mặt âm trầm không nói một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1715856/quyen-2-chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.