Dịch giả: archnguyen1984
Điều khiến Dương Hải khiếp sợ không chỉ có kiến chúa Minh Loa, còn có tu vi thấp kém của Bạch Dịch.
Cần biết rằng, việc thu phục Linh thú là việc tu sĩ Luyện Khí kỳ không thể làm được. Có thể mang theo bên mình một con Yêu thú chưa thuần phục, người này không điên thì nhất định phải có thủ đoạn kỳ dị nào đó.
Với kiến thức sâu rộng của Bạch Dịch, Dương Hải đã được chứng kiến và rất tán thưởng rồi. Giờ phát hiện ra đối phương còn mang theo người một con kiến chúa Minh Loa khiến Dương Hải không thể tỉnh táo bình thường được. Kiến chúa sinh ra kiến trắng này có tác dụng ức chế độc lực rất mạnh đối với độc trong cơ thể hắn. Nếu hắn có thể có được một con kiến chúa trong lao như thế này, kiếp sống lao ngục sẽ không còn phải lo bị độc tố tra tấn nữa. Thời điểm độc phát tác, hắn có thể dựa vào đám kiến để vượt qua nỗi thống khổ ấy.
Bạch Dịch chỉ gật đầu, không trả lời câu hỏi đầy kinh ngạc của Dương Hải.
Trong lao tù, Dương Hải thấy Bạch Dịch gật đầu xác nhận thì trở nên trầm mặc, không biết suy nghĩ gì. Sau một hồi lâu mới mở miệng, khàn giọng nói. “Tu vi của ta đã bị phế, Linh lực không còn nữa, không có cách nào khống chế một con kiến chúa Minh Loa. Dẫu có muốn cũng vô dụng. Ngươi cần phải cẩn thận. Loài vật này tuyệt không phải thứ lương thiện. Sơ sẩy một chút là sẽ phản lại ngươi ngay.”
Bạch Dịch suy nghĩ một chút mới đáp. “Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1715820/quyen-2-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.