dịch: Tiểu Ngư
Từ trong giả sơn thò ra móng vuốt to hơn eo của Cao Nhân, nếp nhăn trải rộng như vỏ cây khô héo, Cao Nhân giẫm lên mặt đất thì mặt đất dưới chân cũng khẽ rung theo.
"Cái gì thế!"
Cao Nhân sợ đến nỗi mặt không còn chút máu, liên tiếp lùi về sau. Bạch Dịch vẫn ung dung đứng một bên, không cử động.
Tiếp sau cự trảo, ba cái đầu quái dị cùng lúc vươn ra từ hòn non bộ, sau đó cả hòn non bộ chậm rãi khởi động.
"Các ngươi là đệ tử ở đâu, tại sao lỗ mãng như thế!"
Một tiểu đạo đồng ở xa dọc theo đường mòn chạy tới, cầm theo cái hộp vuông cỡ lớn, vừa chạy vừa hét, thần thái lo lắng vô cùng.
Đợi khi đến gần, tiểu đạo đồng thở hồng hộc nói: "Quấy nhiễu Quy Tổ rồi, các ngươi không sợ Trưởng lão trừng trị hay sao? Ta còn sợ bị mắng chửi đây, các ngươi mau rút lui đi."
Tiểu đạo đồng không giải thích mà kéo Bạch Dịch và Cao Nhân sang một bên hồ nước, cách rất xa tòa non bộ, lúc đó mới thoáng yên tâm.
"Quy tổ?" Cao Nhân kỳ lạ nhìn hòn non bộ hỏi: " Chẳng lẽ hòn non bộ kia là một con rùa đen lớn?"
Sau khi tiểu đạo đồng nghe Cao Nhân lớn tiếng gọi con rùa đen, nó liền giận dữ quát: "Hảo sinh vô lễ, dám xúc phạm Quy Tổ, nếu để cho Chấp sự trưởng lão nghe được, không chỉ chửi thôi mà còn mắng đến xói máu đầu chó ngươi đó".
Nhìn niên kỷ tiểu đạo đồng chỉ chừng mười một mười hai tuổi, môi hồng răng trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1715807/quyen-2-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.