Dịch giả: Mã Phương Linh
Được biết ba người có thể cùng lúc hoàn thành nhiệm vụ diệt kiến ở Phong Thảo viên (vườn Phong Thảo) nên Cao Nhân đứng lên xung phong nhận việc. Khương Đại Xuyên đứng ở bên cạnh Bạch Dịch, trong đầu hắn suy nghĩ tính toán một chút về uy lực của loài kiến và vô cùng vững tin rằng mình có thể một cước giẫm chết chúng.
Lũng Thiên Lý nhìn thấy hai người bước ra khỏi hàng nên cười nhạo một tiếng và nói: “Nhiệm vụ diệt kiến ở vườn Phong Thảo sẽ do ba ngươi cùng làm, yên tâm, chỉ là những con kiến mà thôi, loại nhiệm vụ này vô cùng đơn giản, Bạch Dịch, ngươi phải cẩn thận một chút để hoàn thành nhiệm vụ này.”
Lũng Thiên Lý đưa một mảnh giấy da cho Bạch Dịch và nói nhỏ chỉ đủ cho hai người nghe thấy: “Ở ngoại môn của ta, nếu không biết phân biệt người này người kia thì sẽ không có kết quả tốt đẹp gì đâu!”
Đối với sự uy hiếp của Lũng Thiên Lý, Bạch Dịch chỉ có thể cười nhàn nhạt một tiếng: “Lũng chấp sự thật là có ý tốt, ta sẽ ghi nhớ, không bao lâu nữa nhất định sẽ trả lại gấp trăm lần.”
Các đệ tử được an bài nhiệm vụ khác nghe câu này của Bạch Dịch còn cho rằng diệt kiến là nhiệm vụ đơn giản nhất, không khỏi lộ ra ánh mắt thèm muốn, Khương Đại Xuyên càng đắc ý trong lòng, quả nhiên đã có một chỗ dựa thân thích nên mới được nhận nhiệm vụ đơn giản nhất tông môn.
Sau khi phân nhiệm vụ xong, Lũng Thiên Lý mang theo nụ cười cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1715798/quyen-2-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.