Dịch giả: Tiểu Ngư
Bạch Dịch vừa mới ra ngoài khu cư trú, Dương Nhất Phàm đã vội vàng hấp tấp mà đi tìm.
Nhìn thấy trên người Bạch Dịch đầy vết máu, Dương Nhất Phàm kinh hãi nói: "Ngươi gặp được Hắc y nhân kia rồi hả? Ngươi Bị thương ở đâu vậy!"
Dương Nhất Phàm tràn ra một đạo Linh thức cẩn thận xem xét thương thế của Bạch Dịch, lần này hắn bị dọa không nhẹ, nếu Bạch Dịch không biết tốt xấu, chắc ba năm sau hắn cũng quy thiên.
"Khá tốt, không tổn thương đến tâm mạch." Bạch Dịch suy yếu nói: " Chỉ Huyết Đan, Sinh Cơ Tán."
"Có!" Dương Nhất Phàm cảm giác vết kiếm trên ngực Bạch Dịch rồi vội vàng đáp ứng đưa Bạch Dịch đi về hướng nhà gỗ.
Đi đến khu cư trú, hai người Khương Đại Xuyên và Cao Nhân lập tức chạy ra nghênh đón thấy Dương Chấp sự đỡ Bạch Dịch, biết chắc hắn bị thương không nhẹ, lo lắng theo sát đi vào nhà gỗ, cũng may khu cư trú cách Linh Mạch rất xa, trái lại không bị đánh nhau làm ảnh hưởng.
Quay lại với chỗ ở của Bạch Dịch, Dương Nhất Phàm lấy ra hai cái bình sứ, đổ ra một viên Chỉ Huyết Đan màu hồng cho Bạch Dịch nuốt, rồi lấy một ít tro màu xanh từ cái bình khác bôi lên vết thương ở ngực Bạch Dịch.
Sau khi Bạch Dịch ăn Chỉ Huyết Đan vào vết máu ở miệng vết thương bắt đầu ngưng kết lại cộng với dược hiệu của Sinh Cơ Tán không bao lâu vết thương cũng bắt đầu đóng vảy.
Chỉ Huyết Đan và Sinh Cơ Tán đều là Cửu phẩm Linh Dược cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1715795/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.