Cũng may dấu hôn không ở trêи cổ, có thể miễn cưỡng che kín bằng váy giao lĩnh. Tô mẫu nóng lòng gặp con gái, nghe nói Thẩm Thất đã tỉnh thì cũng không chờ ở ngoài nữa, muốn vào để tự tay trang điểm cho con gái.
Thẩm Thất xúc động, Tô mẫu cũng vậy, bà vừa dịu dàng chải mái tóc dài cho Thẩm Thất vừa nghẹn ngào cảm thán: "Khi con còn bé, nương cũng chải tóc cho con như thế này... Nương rất lâu... rất lâu rồi không được chải tóc cho Tiểu Thất của nương rồi..."
Có là mẫu tử liền tâm, có lẽ Thẩm Thất khát vọng tình thương của mẹ quá lâu, Tô mẫu vừa khóc, Thẩm Thất cũng muốn khóc. Nàng cố nén, khẽ cười với gương, nhìn Tô mẫu trong gương nói: "Chỉ cần Tô phu... chỉ cần nương.. vui lòng, Tiểu Thất ngày ngày đều để nương đến chải đầu..."
"Được." Tô mẫu rưng rưng nhưng nụ cười của bà cho thấy bà rất vui vẻ.
Chải đầu xong, Tô mẫu ho nhẹ vài tiếng, Thẩm Thất quan tâm sức khỏe của bà, bà lại nói không sao, con gái ở bên cạnh hơn tất cả các loại thần dược, chỉ vội vàng chọn trang sức và y phục cho Thẩm Thất. Miệng không ngừng lẩm bẩm: "Tiểu Thất mặc cái này rất xinh đẹp, mặc cái này cũng đẹp, ừ... trang sức trong hộp còn chưa nhiều lắm, không được, đợi lát nữa ăn sáng xong, mẹ lại dẫn con đến Trân Lung Các một chuyến, mua thêm vài món cho con!"
Rồi lại kéo Thẩm Thất tới nhìn trái nhìn phải, cuối cùng quyết định: "Không ngờ Tiểu Thất của nương mặc màu hồng anh đào xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thinh-sung/1514598/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.