Thẩm Thất ngơ ngác bị Tô mẫu nắm chặt tay, bị mấy người Tô gia đỡ rồi đi qua cửa lớn vào phủ tướng quân. Nàng có cảm giác, tuy nhìn bên ngoài không hề khoa trương, nhưng trông dáng vẻ Tô gia đón nàng vào phủ chỉ còn thiếu khua chiêng gõ trống.
Tô mẫu đã chắc chắn Thẩm Thất là con gái Tiểu Thất của bà, kéo tay Thẩm Thất suốt cả đoạn đường, cả đoạn đường đi bà dạy nàng biết đường đi trong nhà, nói đi nói lại về những thay đổi trong nhà những năm qua. Tuy Thẩm Thất là hạ nhân ở vương phủ nhưng phong cảnh đình đài lầu các như trong tranh, mười bước một cảnh, nàng đã nhìn thấy ở phủ Huyên vương bao nhiêu năm qua rồi. Bởi vậy lúc tới phủ tướng quân, cũng không thấy lúng túng, chỉ cảm thấy tình cảm ruột thịt phức tạp, khó mà diễn tả bằng lời.
Thẩm Thất vẫn luôn khống chế tâm trạng của mình, mãi tới khi Tô mẫu đẩy cánh cửa kia ra, giống như mở ra một thế giới hoàn toàn mới, lại giống như đưa cho nàng một cái chìa khóa, giúp nàng tìm lại quá khứ của mình.
Quả thật như lời Tô mẫu nói, căn phòng rộng rãi, thông thoáng, thoạt nhìn có thể thấy rõ là phòng của một nữ hài tử. Bởi vì trong phòng ngoại trừ bảo vật ngự ban ra thì chủ yếu là đồ chơi của trẻ con. Cả một ngày dài, Tô mẫu luôn kéo tay Thẩm Thất, ở trong phòng này đưa từng thứ cho nàng nhìn, kể từng câu chuyện xưa cho nàng nghe.
Thẩm Thất thoạt đầu vẫn im lặng lắng nghe rồi mới cố hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thinh-sung/1514588/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.