Khi Thẩm Thất tỉnh lại, sắc trời đã sáng rõ. Đêm qua nàng ngủ rất sâu, dù sao tối hôm qua cũng bị Thẩm Trọng Hoa giày vò tới tận nửa đêm.
Toàn thân Thẩm Thất bủn rủn đứng dậy, nghe thấy động tĩnh, nha hoàn đã chờ lâu vội tiến đến đỡ nàng, lúc Thẩm Thất khổ não tưởng chẳng lẽ mình phải mặc áo trong nhăn nhúm, ướt sũng trở về thì nha hoàn bưng y phục thơm mùi hoa cỏ cho nàng.
Thẩm Thất có chút bất ngờ, mất tự nhiên để nha hoàn hầu hạ nàng mặc lại y phục rồi yên tĩnh ngồi trước gương đồng để nha hoàn chải đầu cho nàng.
Nhìn mình trong gương đồng, Thẩm Thất không khỏi cười lạnh, nghĩ thầm: "Từ khi nào mình trở nên mềm yếu như vậy?"
"Trước kia lúc mưa gió bão bùng, trêи người mang theo vết thương, không phải không thể làm cái gì đều vẫn làm cái ấy như thường sao?"
"Chẳng qua là được Thẩm Trọng Hoa chơi đùa một đêm, hôm nay đã lười rồi à?"
Sau khi trang điểm xong, Thẩm Thất nhìn cách ăn mặc của người trong gương, chẳng có chút nào phù hợp với thân phận hạ nhân của mình.
Nhìn nữ tử vẽ mày thanh mảnh, bôi son đỏ thắm, cả người cẩm tú hương sa [*], trong mắt Thẩm Thất chỉ có lạnh nhạt.
[*] Y phục bằng gấm vóc, có mùi thơm.
Trong thâm tâm Thẩm Thất, nàng không vứt bỏ được hết những yếu đuối, hèn mọn kiếp trước, tự nói với chính mình: "Ngươi thật sự cho rằng mình là đại tiểu thư rồi ư?"
Bọn nha hoàn không hoàn phát hiện Thẩm Thất khác thường, chỉ biết nàng không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thinh-sung/1514573/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.